Trong màn hình, MV đã kết thúc.
Tường thuật trực tiếp, nữ MC mặc lễ phục lộng lẫy, duyên dáng tươi cười cầm mic trên tay, trò chuyện với Hạ Vũ. Đầu tiên, cô ta thao thao bất tuyệt khen ngợi một tràng, sau đó mới đọc to bình luận của khán giả dưới màn hình lên, tất cảđều làđiên cuồng tôn sùng Hạ Vũ, rất nhiều người nói là mình còn phải canh mạng cảđêm, cướp số chỉđể giành được đĩa bản giới hạn phát hành vào sáng sớm ngày mai.
Từ trước tới nay, Đế Hoàng lăng xê ai cũng đều dùng tác phẩm của nhạc sĩ nổi tiếng, bên cạnh đó còn ra sức PR, Hạ Vũ khỏi lo không nổi tiếng ngay lập tức.
Hạ Vũ cười dịu dàng dưới ánh đèn pha, tỏ vẻ vừa mừng vừa lo khi được mọi người ưu ái, dáng vẻ yên tĩnh xinh đẹp này khác hoàn toàn điệu bộ ngôi sao lạnh lùng mặc cho Sở Thâm bắt nạt sao nữđã hết thời ở phòng trang điểm trước đó.
Trên chỗ ngồi của khách quý, vài nhân vật nổi tiếng cổ vũ và tán thưởng Hạ Vũ vài câu hợp với tình huống. Dù sao thì chỉ cần là kẻ có mắt đều có thể nhìn ra Đế Hoàng đang cố gắng hết sức nâng đỡ cô ta, nên sẽ không có ai ăn no rửng mỡ mà cản trở tập đoàn đứng đầu trong giới giải trí cả.
Hơn nữa Hạ Vũ hát bài này quả thật hay đến kinh ngạc.
Chỉ duy có Vệ Thiều Âm là cong môi, nở nụ cười châm biếm: "Ca từ không tệ, ekip quay MV cũng rất có tâm."
Hạ Lăng ngồi trong phòng trang điểm, nghe anh ta nói thì thầm biết không ổn. Cô hơi nheo mắt, chậm rãi uống một ngụm nước chanh.
Nữ MC không kịp hiểu ra, cười nói hùa theo: "Đúng vậy, anh Vệ, bài hát này là do anh Phượng Côn, người được gọi là song bích với anh sản xuất, nhất định là không tầm thường rồi." Nói xong, cô ta lại nhìn về phía Hạ Vũ: "Diễn xuất của Hạ Vũ cũng rất cảm động. Chúng tôi vừa mới nhận được rất nhiều điện thoại của khán giả, nói rằng bọn họđều rất cảm động, thật sự không dễ gì với một người mới."
Trên gương mặt xinh đẹp của Hạ Vũ nở nụ cười đúng mực, cô ta dịu dàng nói vài câu khiêm tốn.
MC lại quay sang nói với Vệ Thiều Âm: "Vậy thì anh Vệ, anh có thể cho chúng tôi vài lời nhận xét về giọng hát của Hạ Vũđược không? Gặp một người mới ưu tú như vậy, chắc là anh sẽ có rất nhiều điều muốn nói."
Trong phòng trang điểm ở hậu trường, Hạ Lăng đá giày xuống, co hai chân lên sofa, đổi sang tư thế thoải mái hơn. Cô thầm cảm thương cho MC, sai lầm lớn nhất của cô ta chính là lần đầu tiên giao tiếp với Vệ Thiều Âm mà lại không tìm hiểu kỹ xem anh ta là người khó tính thế nào. Dựa vào kinh nghiệm mấy ngày nay tiếp xúc, Hạ Lăng có thể nói rằng Vệ Thiều Âm vô cùng phiền phức. Mỗi khi anh ta nhếch môi cười như vậy thì có nghĩa là sắp có người xui xẻo rồi.
Quả nhiên, vẻ chế giễu trong nụ cười của anh ta càng rõ hơn,
"Muốn tôi nhận xét thật à?" Anh ta cười như không nhìn về phía Hạ Vũ.
Rõ ràng Hạ Vũ nhạy cảm hơn cô MC. Cô ta phát hiện ra được gìđó từ vẻ mặt của Vệ Thiều Âm, trên mặt thoáng hiện vẻ bất an. Nhưng được nhà sản xuất đứng đầu hỏi, dựa vào tính cách hiếu thắng của Hạ Vũ thì dù thế nào cũng không lùi bước được.
Cô ta lại nở nụ cười: "Từ lâu đã nghe nói anh Vệ là nhà sản xuất nổi tiếng nhất, sánh vai với Phượng Côn, bình thường yêu cầu với ca sĩ vô cùng nghiêm khắc, hơn thế nữa còn không dễ dàng nhận xét ai."Đầu tiên, cô ta kín đáo tâng bốc Vệ Thiều Âm, ẩn ý nói rằng anh ta nghiêm khắc để trừđường lui, sau đó mới nói tiếp: "Có thểđược anh chỉ bảo là vinh hạnh của tôi."
Vệ Thiều Âm lại khẽ cửđộng ngón tay: "Không, cô không cần tôi chỉ bảo."
Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc khó hiểu.
Vệ Thiều Âm nói tiếp: "Nếu phải nói thì, Phượng Côn chắc chắn đã nói với cô từ trước rồi. Có thể nói, cô khá can đảm khi hát bài hát này."
Rõ ràng là Hạ Vũ không ngờ anh ta lại nói như vậy, khuôn mặt hơi tái đi: "Tôi không hiểu ý của anh Vệ."
Vệ Thiều Âm cười lạnh: "Còn muốn tôi phải nói rõ hơn sao? Ngại quá, tôi chưa bao giờ chỉ bảo người không biết trời cao đất rộng, tự mình hại mình."
"Anh…" Hạ Vũ muốn nói gìđó, nhưng cuối cùng lại chỉ cắn chặt môi, nước mắt tràn mi, chỉ chực trào ra.
Nhớ năm xưa, Hạ Lăng bị dáng vẻđiềm đạm đáng thương này lừa gạt không biết bao nhiêu lần. Hôm nay thấy cô ta lại diễn thế này, cô mới nhận ra mình đã có thể bình tĩnh, bàng quan, không hề dao động.
Nhưng mà rõ ràng MC đã không làm được như thế. Thấy dáng vẻ bị bắt nạt đến sắp khóc của Hạ Vũ, cô ta không kìm được tỏ vẻ không đành lòng, liên tục nháy mắt với Vệ Thiều Âm, ý bảo anh nói vài lời hay ho.
Nhưng Vệ Thiều Âm vẫn chẳng hề nói gì, chỉ cúi đầu uống trà.
MC không còn cách nào, đành phải gượng cười cứu cánh, cố gắng đổi sang chủđề khác.
Người mới màĐế Hoàng cẩn thận chuẩn bị cho màn debut, đến đây lại bị Vệ Thiều Âm dìm đến mức này.
Hạ Lăng khẽ gõ cốc thủy tinh trong tay, không biết Phượng Côn có hối hận không? Nếu như anh ta có thể tới dự buổi lễ Liên hoan cuối năm lần này, bên phía đài truyền hình chắc chắn sẽ không mời Vệ Thiều Âm cho bằng được, vậy thì sẽ không có cảnh vừa rồi, làm cho người mới Đế Hoàng hết sức nâng đỡ bị bẽ mặt.
Chỉ là…
Tay côđột nhiên dừng lại. Từ trước đến nay, Phượng Côn làm việc luôn chắc chắn. Trước kia, để chuẩn bị cho cô debut, gần như lúc nào anh ấy cũng bầu bạn bên cạnh, đi theo tham gia tất cả các hoạt động, giải thích cặn kẽý nghĩa của mỗi một bài hát, sợ cô gặp phải tình huống không ứng phóđược.
Sao hôm nay đổi thành Hạ Vũ, ngay cả trường hợp ra mắt bài hát quan trọng như thế này mà anh ấy lại không tham gia?
Trong lúc cô suy nghĩ, trường quay đã sang đổi tiết mục khác.
Vệ Thiều Âm trở lại phòng trang điểm mà như trút được gánh nặng: "Cuối cùng cũng kết thúc rồi, đúng là phiền phức, sang năm không đến nữa."
Anh ta là khách quý giữa chương trình, hôm nay kết thúc giữa chừng, tiết mục sau cũng không có anh.
Hạ Lăng lưu luyến đứng dậy khỏi sofa, lấy một cốc nước lạnh cho anh ta: "Đối với người khác, anh mới là phiền phức."
Anh quay đầu lại, ngơ ngác nhìn cô.
Hạ Lăng thở dài nhắc lại: "Hạ Vũ."
Anh suy nghĩ ba giây rồi chợt bừng tỉnh: "Cô nói bài hát debut này của Hạ Vũ? Cô ta hát bài hát của Phượng Côn chính là tự tìm chỗ chết."
"Vậy anh cũng đâu cần nói thẳng ra trong lần debut đầu tiên của người ta như vậy?"
"Hừ." Anh ta uống một ngụm, nhìn xuống ống quần mình: "Sao có thể trách tôi được, ai bảo Đế Hoàng chẳng có kẻ nào tốt đẹp chứ."
Thì ra người này vẫn còn ghi thù. Hạ Lăng không kìm được màđồng tình với Hạ Vũ. Gặp phải gãđàn ông chòm Xử Nữ keo kiệt có thù tất báo này, thật sự là bị một trận tai bay vạ gió.
"Cô không cần phải đồng tình với Hạ Vũ." Vệ Thiều Âm liếc nhìn cô, thái độ vô cùng khinh thường: "Hôm nay tôi không nể mặt cô ta cũng chỉ là tốt cho cô ta thôi. Nếu cô ta đủ thông minh thì sẽ biết nên bỏ qua Phượng Côn sớm đi. Nếu cứ cố chấp thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện lớn."
Hạ Lăng im lặng.
Vệ Thiều Âm nói không sai. Dù Hạ Vũ hát bài này rất hoành tráng, cũng có thể sẽ nổi tiếng, nhưng nếu không biết tránh thì cuối cùng sẽ có một ngày, vấn đềđáng sợẩn sau bên trong sẽ phá hủy cả kiếp ca sĩ của cô ta.
Điều khiến Hạ Lăng bất an chính là, Phượng Côn không thể không nhìn ra vấn đề lớn như vậy. Dựa vào tác phong cẩn thận của anh ấy, chắc chắn anh ấy đã thông báo với Hạ Vũ. Nhưng tại sao Hạ Vũ vẫn tựý hát bài hát này?