Quả nhiên căn phòng rất lớn, trong không gian tĩnh mịch có mùi hương thoang thoảng, dưới chân là mặt thảm mềm mại, thoải mái như muốn lún xuống vậy. Đẩy từng lớp từng lớp rèm ra, Hạ Lăng đã xắp xếp hành lý xong xuôi rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ. Cô mặc chiếc áo màu lục nền trắng vân nhỏ kiểu mới nhất mùa càng toát lên vẻ yểu điệu, lả lướt. Phần gáy trắng như ngọc, eo nhỏ không đủ vòng ôm tỏa sáng dưới ánh đèn thạch anh mơ màng khiến người ta phải nín thở.
Cánh cửa được đẩy ra trong im lặng.
Hạ Vũ ghen tị nhìn chị mình, không gặp một thời gian dài, cô lại càng trở nên xinh đẹp hơn rồi. Lúc này cô đã rũ bỏ vẻ ngây thơ của bé gái và khoác lên mình vẻ đẹp được năm tháng nuôi dưỡng, nét hào hoa phong nhã khiến vô số người trên đời này phải gục ngã.
Sao có thể như vậy?!
Support your favorite authors and translators in webnovel.com