Lam Hiên Vũ nhìn Trầm Ngân trước mặt, lại nhìn qua Đường Nhạc ở bên cạnh, dò hỏi: "Nhạc thúc thúc, ta, vậy xem như ta đã thành công rồi sao?"
Đường Nhạc mỉm cười, nói: "Đương nhiên. Chúc mừng ngươi, bắt đầu từ giây phút này, ngươi đã có thể nói mình chính là Rèn Sư thất cấp rồi. Thật không ngờ được, ngươi chỉ mới làm thử lần đầu tiên, mà đã thành công rồi. Hơn nữa, ngươi còn tìm được một con đường rèn đặc biệt, chỉ thuộc về chính mình. Mặc dù theo ta thấy, thì ngươi có hơi gian lận, ha ha."
Không đợi Lam Hiên Vũ đang phấn khích mở miệng, âm thanh của Na Na liền vang lên. "Cái này gọi là sử dụng ưu thế của bản thân, làm sao có thể nói là gian lận chứ? Cũng không phải ai cũng đều có thể rèn được như vậy. Trên thực tế, không phải trong số Rèn sư các ngươi, cũng có rất nhiều người đều có thuộc tính lửa sao? Chính là trong quá trình rèn, thông qua thuộc tính lửa mà cảm nhận biến hoá của kim loại đấy."
สนับสนุนนักเขียนและนักแปลคนโปรดของคุณใน webnovel.com