webnovel

Chương 50: Cái bẫy

บรรณาธิการ: Wave Literature

"Đinh!" Cửa thang máy mở ra, chỉ thấy gã nam tử áo da lóe lên một cái đã chui vào trong, hắn nhấn vào nút tới tầng một trăm mười một.

Thang máy đóng cửa, rồi phóng thẳng lên. Tổng cộng chỉ có mười một tầng, nên trong chốc lát đã tới nơi.

Lúc này, tại tầng một trăm mười một của cao ốc đang có chút hỗn loạn.

"Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao Internet lại bị gián đoạn rồi? Thử dùng hệ thống dự bị kết nối tới ngân hàng trung ương xem nào. Khởi động tất cả biện pháp an toàn." Trưởng phòng vô cùng nhanh chóng ra lệnh.

Phải biết rằng, ít nhất thì Thiên Tế cao ốc, cũng có tới mười hai thông lộ kết nối tới ngân hàng trung ương, nên căn bản sẽ không thể vì internet mà bị gián đoạn kết nối. Lúc này bị gián đoạn kết nối, nhất định là có vấn đề.

"Liên lạc cục cảnh sát Tử La Thành. Để cho bọn họ lập tức phái người tới đây."

"Trưởng phòng, hồn đạo thông tin cũng mất liên lạc. Dùng đường dây liên lạc trực tiếp cũng không thông." Một gã nhân viên vội vàng nói.

"Không đúng, có lẽ là có tín hiệu quấy nhiễu siêu cường. Nhanh, đóng cửa hệ thống, đóng tất cả hệ thống!" Trưởng phòng vội vàng nói.

"Đừng đóng chứ! Như vậy không tốt đâu. Còn phải lấy thêm mười mấy ức tiền nữa mà, khá nhiều phiền toái a! Không bằng cứ để ta mang đi là tốt rồi." Một giọng nói tà dị vang lên từ trong kho.

"Phanh!" Cửa mở

Cánh cửa bị đạp ra, gã nam tử áo da đội mũ giáp bước vào

Ba tầng tường lửa chống việc ngăn chặn internet bị phá và hệ thống phòng hộ ở cửa không hoạt động nữa, thì đã không còn bất kỳ sự cản trở nào đối với hắn nữa.

Càng là sản phẩm công nghệ cao thì lại càng ỷ lại vào công nghệ cao, toàn bộ Thiên Tế cao ốc không có bất kì tầng phòng hộ vật lý nào, hoàn toàn là tầng phòng hộ của hệ thống công nghệ cao.

Trưởng phòng hoảng sợ mà nói: "Ngươi là ai? Ngươi vào bằng cách nào? Không thể có khả năng, cho dù có ngoại bộ quấy nhiễu đi nữa, thì hệ thống trung tâm của bọn ta cũng không có khả năng bị xâm lấn! Ngươi..."

"Tại sao lại không có khả năng? Nếu có người nói mật mã nhiều tầng cho ta thì chẳng phải là có thể rồi sao? Chỉ đơn giản như vậy thôi! Được rồi, đừng nói nhảm nữa. Các ngươi yên tĩnh cả đi"

Vừa nói, tên nam tử mặc áo da này vừa ấn viên tinh thể trên mũ của hắn.

"Ong —— "

Một cổ ba động vô hình bắn ra, tất cả nhân viên công tác ở đây đều thấy choáng vàng, sau đó nhao nhao ngã xuống mặt đất.

"Nhìn xem, vậy mới an tĩnh!" Nam tử áo da đắc ý cười ha hả. Nhưng động tác của hắn cũng không chậm đi chút nào. Không do dự mà đi về phía khu vực trọng yếu nhất, đầu não của kho bí mật.

"Đôi khi, nhiệm vụ quá dễ dàng, cũng rất nhàm chán a. Thật sự là không có thử thách gì cả!" Vừa nói, hắn vừa nhàn nhã đi đến vị trí đầu não của kho, cánh tay bằng kim loại bắn ra tơ mỏng, chui vào đầu não.

"Ong..ong, ong..ong ——" Hồn dẫn điện lưu kích động. Trên màn hình của đầu não bắt đầu nhanh chóng xuất hiện các loại số liệu.

Hai mắt đang được bao trùm bởi nón an toàn của tên nam tử áo da này bỗng trở nên mờ mịt, hắn đang đem những số liệu này sao chép lại, sao chép với tốc độ rất nhanh.

"Tìm được! Hề hề." Hắn cười quái dị, thì thào tự nhủ: "Sáu mươi tư tầng bảo mật, có chút phức tạp. Nhưng mà, chỉ cần ba phút mà thôi. Từ từ đi, không nóng nảy. Ài, ai bảo đầu óc của ta lại thông minh như vậy này?"

Từng tầng bảo mật của cao ốc liên tục bị giải trừ, đầu não của kho giống như bị cắt đi từng lớp áo vậy, tầng cuối cùng nhanh chóng hiện ra trước mắt tên nam từ áo da này.

"A..., một tầng cuối cùng."

"Đinh!" Một âm thanh biểu thị tiến trình màu xanh lá chạy tới cuối cùng, hoàn thành công việc.

"Ở đây đã hoàn thành xong. Tài khoản nội bộ đã mở ra, lập tức chuẩn bị số liệu truyền thâu, sau đó tiếp tục mã hóa." Nam tử áo da nói vào máy truyền tin.

Nhưng mà, hắn lại kinh ngạc, bên kia không có ai đáp lại truyền tin của mình.

"Người đâu? Các ngươi đang làm gì đó?" Nam tử áo da ngay lập tức cảm thấy có chút không đúng.Theo bản năng nhìn về phía màn hình.

Tầng bảo mật cuối cùng đã mở ra, hiện ra trước mắt hắn, chính là số thứ tự tổng nợ của Thiên Tế cao ốc. Dựa theo phán đoán trước đó của bọn họ, thì mỗi tuần Thiên Tế cao ốc đều thu thập số liệu về ngân hàng trung ương,

Hôm này là chủ nhật. Mà thu nhập một tuần của Thiên Tế cao ốc không ít hơn một tỷ đồng liên bang.

Thế nhưng mà...

Khi nam tử áo da thấy được tài khoản kia, thì cơ thể của hắn liền đông cứng lại.

1 tỷ?

Hắn nhìn thấy chính là...

Số không!

Đúng vậy, tổng số tiền ghi trên tài khoản là, không!

Không tốt, bị lừa rồi!

Nam tử áo da liền phản ứng được mình bị lừa. Hắn cũng là cao thủ, nên ngay khi phát hiện không đúng, thì lập tức bỏ chạy. Không có chạy về phía cửa lớn, mà chạy thẳng đến bức tường chắn bằng thủy tinh.

Ngay lúc đó, một tầng áo giáp màu bạc chui ra từ dưới làn da hắn, nhanh chóng bao trùm toàn thân của hắn.

Tốc độ của hắn bạo tăng, giống như một đạo lưu quang đánh thẳng về bức tường thủy tinh kia.

"Gấp cái gì thế?" Một âm thanh quen thuộc vang lên.

"Phanh —— "

Nam tử áo da cảm thấy thân thể của mình như đâm mạnh vào miếng sắt vậy. Lực phản chấn cực mạnh đem hắn bắn văng trở lại. Dường như xương cốt toàn thân bị đứt gãy vậy, ngay cả tầng áo giáp trên người của vang lên tiếng cọ xát.

Một bóng người đứng ngay ở nơi mà hắn định đào tẩu lúc nãy.

Lúc này nam tử áo da đã biết vì sao giọng nói này quen tai, bởi vì người chặn đường của hắn không phải ai khác, đó chính là người trưởng phòng hoảng sợ mà chỉ huy đám nhân viên của mình lúc trước.

Mà lúc này, thì cơ thể của hắn cao to hơn rất nhiều, từng khối từng khối áo giáp trầm trọng bao lấy thân thể của hắn, từng phiến giáp màu gỉ sét phát ra ánh sáng nhàn nhạt, khí tức giống như tòa núi cùng với tám cái hồn hoàn hai tím sáu đen đang từ dưới chân của hắn dâng lên.

"Bát hoàn hồn hoàn Đấu La, Đấu Khải Sư!" Nam tử áo da dường như thốt ra.

"Danh xưng đại sư khống chế tinh thần, cao thủ tội phạm, Đấu Khải Sư, một trong mười hai sứ giả của Tội Ác Chi Thành, Chiêm Kinh. Ta không có nhận nhầm chứ." Diệp Phong thản nhiên nói.

Những nhân viên công tác bị ngã xuống lúc này cũng nhao nhao đứng dậy, cơ giáp cỡ nhỏ được liên bang đặc chế cũng nhanh chóng phụ thể, mấy chục mũi Hồn đạo Xạ Tuyến Thương lập tức tập trung vào Chiêm Kinh.

Chiêm Kinh vùng vẫy bò dậy từ trên mặt đất, tuy đấu khải hai chữ của hắn không thuộc loại phòng ngự, nhưng cũng có thể giúp hắn ngăn lại đa số công kích.

"Các ngươi là ai? Các ngươi làm sao biết mục tiêu cũng chúng ta là Thiên Tế cao ốc?" Chiêm kinh lạnh lùng hỏi.

Diệp Phong thản nhiên nói: "Chúng ta đã chú ý các ngươi rất lâu rồi. Các ngươi khủng bố, rồi dùng công nghệ cao để phạm tội rất nhiều lần. Khiến cho liên bang tổn thương nặng nề, dân chúng cũng bị vạ lây. Ngươi là người thứ nhất, nhưng cũng không phải là người cuối cùng. Sớm muộn gì chúng ta cũng phá hủy cái Tội Ác Chi Thành này. Giơ tay chịu trói đi, bằng không thì ta sẽ đem ngươi đánh gục tại chỗ. Ta khuyên ngươi cũng không nên sử dụng lực lượng của mũ giáp nữa, nơi này đã sớm bố trí thiết bị quấy nhiễu tinh thần, cái mũ này ở nơi này vô dụng.

"Ngươi thắng." Chiêm Kinh giơ hay tay, chủ động tháo mũ xuống.

Nhưng không biết vì sao, lúc Diệp Phong nhìn thấy vẻ mặt không quan tâm của hắn, thì ông ta cảm giác có gì đó không ổn. Tên này bình tĩnh như vậy. Không có một chút bộ dáng gì của kẻ bị bắt cả?

"Đội một, đã khống chế cái xe kia chưa." Diệp Phong lập tức liên hệ thuộc hạ của mình.

"Đã khống chế. Cũng đã giải trừ quấy nhiễu. Rất nhanh sẽ kết nối lại với ngân hàng trung ương." Ở bên kia vang lên tiếng phụ tá.

Lúc này Diệp Phong mới nhẹ nhàng thở ra. Vì hành động lần này, mà bọn họ đã chuẩn bị rất lâu.

"Bắt hắn lại." Diệp Phong vung tay ra lệnh.

Lập tức có chiến sĩ của chiến đoàn đặc biệt Kiêu Long xông lên, bắt Chiêm Kinh.

Tháo hồn đạo truyền tin trên người hắn xuống, hồn đạo trữ vật. Đeo còng tay phong tỏa hồn lực vào. Trực tiếp để cho hắn biến thành một người bình thường.

"Kiểm tra cao ốc thêm một lần nữa. Thông cáo cục cảnh sát. Chuẩn bị rút lui." Diệp Phong trầm giọng ra lệnh.