webnovel

Chương 43: Hiên Vũ cận chiến

บรรณาธิการ: Wave Literature

"Không đi, mình muốn vào học." Lam Hiên Vũ không đợi Diệp Linh Đồng nói tiếp, đã phóng "Vèo" vào trong lớp của mình.

Diệp Linh Đồng tức giận đến mức lông mày dựng lên, "Lam Hiên Vũ, cậu chờ đó cho mình. Hừ!"

Thu Vũ Hinh cũng không trách cứ, ngược lại nàng còn thấy thú vị, không nhịn được mà bật cười.

Lam Hiên Vũ là học sinh ưu tú nhất của ban hai, mà Diệp Linh Đồng chính là nhân tài kiệt xuất ban một. Thế nhưng hai đứa nhỏ này không hợp nhau, Diệp Linh Đồng luôn muốn áp chế Lam Hiên Vũ trên mọi phương diện, những vẫn luôn không thành công.

Các giáo viên rất thích loại cạnh tranh này, có cạnh tranh thì mới có phát triển. Học viện hồn sư đa số đều dùng phương pháp này để phát triển nhiều phương diện.

Khi chuông vào học vang lên đến lần thứ hai, thì học kỳ mới bắt đầu.

Bởi vì đây là học kỳ thứ hai của năm, nên không có khai giảng, trực tiếp vào học.

Tiết học đầu tiên của năm nhất ban hai là của chủ nhiệm lớp Thu Vũ Hinh.

"Trải qua kỳ nghỉ vừa rồi, cô đoán có một số em ở nhà lười biếng không chịu tu luyện. Cho nên bây giờ chúng ta tiến hành khảo sát, khảo sát Hồn lực cùng tinh thần lực. Việc này sẽ thể hiện xem các trò có lười biếng trong kỳ nghỉ không. Tiết học chiều hôm nay, chúng ta sẽ học thực chiến. Chúng ta sẽ đối kháng với năm nhất ban một. Thẳng thì sẽ có ban thường, còn thua…" Thu lão sư cười cười.

Đột nhiên Lam Hiên Vũ cảm thấy lạnh người, học thực chiến cùng với năm nhất ban một? Cậu bắt đầu cảm thấy hối hận, đáng lẽ khi nãy mình không nên cự tuyệt Diệp Linh Đồng.

Nhưng mà, nhưng nghĩ tới việc mình đã theo Na Na lão sư học nhiều như vậy, thì không còn sợ nàng nữa.

"Ồ, Hiên Vũ, Hồn lực mười hai cấp nha. Có tiến bộ, xem ra con không lười biếng. A, tinh thần lực cũng không tệ, tiến bộ rất nhiều. 32 điểm tinh thần lực. Chỉ cách Linh Thông Cảnh một chút nữa thôi. Rất tốt, đáng được khen." Người đầu tiên được Thu Vũ Hinh khảo nghiệm là Lam Hiên Vũ.

Mà nàng cũng không biết, bởi vì phải phân tâm khống chế vòng xoáy vàng bạc trong cơ thể của mình, cho nên số liệu kiểm tra tinh thần lực của cậu cũng không chính xác lắm.

Đúng như Thu Vũ Hinh dự đoán, vẫn có người lười biếng, nhưng bởi vì phân viện Tử La cũng là phân viện phụ thuộc Thiên La, có thể thi vào đây thì đều là người có tư chất rất cao. Nên trong những ngày nghỉ qua thì dù nhiều dù ít, mọi người đều có tiến bộ.

Sau khi tiến hành kiểm tra thì bắt đầu vào tiết học, Thu Vũ Hinh nhìn thoáng qua Lam Hiên Vũ đang chăm chỉ nghe giảng, nàng thở dài trong lòng.

Đứa trẻ này là Tiên Thiên Mãn Hồn Lực, đáng lẽ nên ưu tú nhất mới đúng. Nhưng mà, Hồn lực chỉ tăng lên có một cấp, tốc độ này quá chậm. Dựa theo tốc độ này, thì mười hai tuổi có đạt tới hai mươi cấp Hồn lực hay không còn khó nói. Nếu không được, thì sẽ không thể thi vào học viện tốt hơn.

Lam Hiên Vũ đi học rất chăm chú nghe giảng, cách dạy của Thu Vũ Hinh cũng không giống Na Na, Na Na dạy cậu thực chiến, còn Thu Vũ Hinh thì dạy cậu về lý thuyết cơ sở.

Thật ra, thứ gây ấn tượng nhất với Lam Hiên Vũ là lúc Na Na khống chế thủy nguyên tố bày ra màn

"Cửu Long Hí Châu" kia. Vào lúc đó cậu mới biết được, thì ra là Hồn sư mạnh mẽ, thú vị đến như vậy.

Nên hứng thú học tập của cậu nhiều hơn.

Cuối cùng cũng đến khóa thực chiến buổi chiều.

Khi mà Lam Hiên Vũ nhìn thấy Diệp Linh Đồng, thì cô bé mang một sắc mặt bất thiện, thở phì phò nhìn cậu.

Lam Hiên Vũ cố gắng chuyển tầm mắt sang hướng khác để không nhìn nàng nữa, nhưng Diệp Linh Đồng đã chủ động đi tới.

"Lam Hiên Vũ, xem mình trị cậu thế nào." Diệp Linh Đồng hung dữ nói.

Lam Hiên Vũ nhếch miệng, "Lần trước không biết ai bị ướt đầy người." 

Diệp Linh Đồng giận dữ, "Lần này sẽ khác. Ba ba đã dạy mình cách vượt qua sự ảnh hưởng của cậu.

Chỉ cần Hồn kỹ của mình có hiệu quả, thì một Hồn kỹ mười năm như cậu sao đánh thẳng được mình. Cứ chờ đi!"

"Tập hợp!" Giọng nói của giáo viên truyền đến, học sinh của hai lớp đứng thành hai hàng khác nhau.

"Quy tắc của khóa thực chiến này rất đơn giản. Từng lớp cử một học sinh. Người thua thì bị loại.

Thắng thì tiếp tục đấu tiếp, đánh tới khi nào bị loại thì thôi. Cuối cùng lớp nào bị loại trước, thì sẽ thua khóa thực chiến này. Mà lớp bị thua, thì phải chạy quanh sân trường năm vòng. Nghe rõ hết chưa?" Chủ nhiệm ban nhất hùng hồn nói.

Tuy nói là học sinh năm nhất vẫn còn nhỏ, ngay cả một số học sinh còn chưa có Hồn kỹ. Nhưng tố chất thân thể của Cường Công Hệ luôn tốt hơn Khống Chế Hệ, cho nên, ưu thế của ban một nhiều hơn ban hai.

"Trận đầu tiên, năm nhất ban một, Hoàng Khải Phàm." Chủ nhiệm lớp ban một thuận miệng kêu một học sinh của lớp mình ra.

Thu Vũ Hinh nhìn sơ qua học sinh kia, suy nghĩ một lúc, nói: "Lam Hiên Vũ."

Lam Hiên Vũ sững sờ, cậu không ngờ tới việc Thu Vũ Hinh gọi mình lên đầu tiên.

Thu Vũ Hinh cũng có tính toán của mình, những thứ mà Diệp Linh Đồng nói khi nãy nàng cũng nghe được, nàng cũng có tìm hiểu về cô bé tên Diệp Linh Đồng này, ba ba của tiểu cô nương này là một nhân vật không bình thường. Nếu như thật có biện pháp dùng Hồn kỹ, thì đúng là rất phiền toái.

Nhưng bởi vì là lớp trưởng, nên Diệp Linh Đồng nhất định phải trấn thủ phía sau. Lam Hiên Vũ lại là một trong số ít nắm giữ Hồn kỹ, có Hồn kỹ sẽ mạnh hơn người không có Hồn kỹ nhiều, nàng cảm thấy nên cho Lam Hiên Vũ ra trận sớm, để cho cậu thắng trước vài trận thì tốt.

Lam Hiên Vũ đi từ trong đám bạn học ra, sau lưng cậu mọi người đã bắt đầu cổ vũ lớn: "Lam Hiên Vũ cố lên!"

Năm nhất ban một cũng không yếu thế: "Hoàng Khải Phàm, cố lên!"

Diệp Linh Đồng đứng ngay hàng đầu của ban một, giương mắt lớn nhìn Lam Hiên Vũ, trong lòng nghĩ đến, cậu ta đừng có thua sớm, nếu vậy thì ta không có cơ hội trút giận nữa.

Hai bên cùng đứng lại, Thu Vũ Hinh cũng chủ nhiệm ban một Cung Anh Hào đứng ở một bên giám sát.

"Bắt đầu đi." Cung Anh Hào liếc nhìn Thu Vũ Hinh một cái, đáy mắt của hắn hiện lên một tia đắc ý rất khó phát hiện.

Hoàng Khải Phàm quát to một tiếng, trên người của cậu ta hiện ra ánh sáng màu vàng, cơ thể nhỏ nhắn mới sáu tuổi của cậu bắt đầu trở nên bành trướng lên. Tăng lên giống như một đứa trẻ chín tuổi vậy. Một cái hồn hoàn màu vàng cũng bay từ dưới chân cậu ta lên. Phóng ra ánh sáng rực rỡ.

Cánh tay của cậu trở nên tráng kiện hơn, đệ nhất hồn kỹ, sức mạnh của gấu.

Thu Vũ Hinh lập tức kinh ngạc nhìn một màn này, nàng nhớ rất rõ, trước kỳ nghỉ thì Hoàng Khải Phàm còn chưa có đột phá, chưa có Hồn hoàn!

Chiến Hùng, là một loại Võ Hồn bình thường của loài gấu. Có khả năng khống chế thuộc tính của đất ở mức độ nhất định. Hoàng Khải Phàm không những có Hồn hoàn, mà cái Hồn hoàn này còn là một trăm năm. Điều này chứng minh, điều kiện kinh tế của gia đình cậu cũng không tệ.

Mà Võ Hồn của Lam Hiên Vũ là hệ thủy, nếu muốn chống lại loại Hồn sư hệ thổ này, tuyệt đối là thua thiệt.

Có điều, bây giờ nghĩ cái gì cũng muộn rồi, Hoàng Khải Phàm đã vọt tới trước mặt Lam Hiên Vũ.

Thấy được cơ thể của Hoàng Khải Phàm bành trường nên, cánh tay của cậu ta còn trở nên mạnh mẽ hơn, Lam Hiên Vũ rất hoảng sợ. Cậu vô thức lùi về sau một bước.

Chủ nhiệm ban một Cung Anh Hào đắc ý nhìn Thu Vũ Hinh: "Cô giáo Thu, khởi đầu tốt đẹp là rất quan trọng nha! Cô nói đúng không?"

Thu Vũ Hinh liếc mắt, "Nói rất hay nhưng các ngươi nắm chắc khả năng thắng sao."

"Tất nhiên…" Vừa nói đến đây, trong mắt của Cung Anh Hòa lại lộ ra vẻ kinh ngạc, tình huống trong sân, đã phát sinh biến hóa.

Khi Lam Hiên Vũ lui về phía sau, thì Lam Ngân Thảo màu bạc vòng tới và quấn quanh bàn tay của cậu, đối mặt với thế công hùng hổ của Hoàng Khải Phàm, cậu vô thức ngồi xuống, vừa vặn tránh đòn của đối phương, sau đó di chuyển linh hoạt ra sau lưng Hoàng Khải Phàm.

Ngay lúc đó, tay trái của cậu chỉ xuống dưới chân Hoàng Khải Phàm, một khối băng lặng yên ngưng tụ, Hoàng Khải Phàm cảm thấy dưới chân mình rất trơn, liền ngã văng ra ngoài.

Lam Hiên Vũ thuận thế nhảy lên lưng của cậu ta, tay trái của cậu ngưng tụ ra gậy băng, đặt lên sau lưng Hoàng Khải Phàm, kêu lên: "Không được cử động, cậu thua."