Mấy ngày sau đó không có sóng gió gì.
Dù Hạ Lăng vẫn luôn tỏ vẻ không vui, nhưng đã bằng lòng nói chuyện nhiều hơn với Lệ Lôi. Hai người thường nói vài chuyện lặt vặt, cũng là chuyện đời sống thường ngày của gia đình. Dưới sự chăm sóc cẩn thận của Lệ Lôi, ba người lên tới đỉnh núi mà không gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
Đỉnh núi là một khoảng đất trống nho nhỏ, bị băng tuyết bao phủ.
Lệ Lôi cầm la bàn để định vị, sau đó đào một hố sâu mà hẹp ở vị trí chính giữa. Ba người quây quanh hố tuyết, cẩn thận bỏ nút thắt Như Ý vào.
"Chờ sau bảy bảy bốn mươi chín ngày..." Hạ Lăng nói: "Nút thắt Như Ý sẽ hòa tan vào băng tuyết, đến lúc đó thế giới sẽ thừa nhận ba người chúng ta là một, sau đó có thể công khai thân phận thật của Thiệu Huy."
Đây là lời Hạ Mặc Ngôn đã nói với bọn họ từ trước khi xuất phát.
Hai người còn lại cũng biết rõ, lúc này đều khẽ gật đầu.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com