Hang núi chợt tĩnh lặng, thỉnh thoảng chỉ có tiếng tí tách phát ra ngẫu nhiên từ đống lửa.
Không rõ Lệ Lôi đang trầm tư chuyện gì, mãi đến khi Thiệu Huy gọi một tiếng "Ba ơi?", anh mới lấy lại tinh thần.
"Sao ba lại không nhận con được?" Anh cười rồi sờ lên đầu nho nhỏ của con trai như trấn an: "Dù con có thể gọi ba quang minh chính đại hay không, con mãi mãi là con trai yêu quý của ba. Dù có hoàn thành nghi lễ chôn dấu nút thắt Như Ý hay không, vị trí của con trong lòng ba cũng sẽ không thay đổi."
Dường như Thiệu Huy hơi nghi ngờ: "Nhưng nếu không có nghi thức này, ba người chúng ta sẽ không thể quang minh chính đại ở bên cạnh nhau được. Ba và mẹ..."
Support your favorite authors and translators in webnovel.com