Lúc này, Hạ Lăng mới nhận ra, nhìn ngó xung quanh.
Quả nhiên đã có hai ba người chỉ chỉ trỏ trỏ về phía cô, rỉ tai thì thầm gì đó với bạn đi cùng.
Cô sợ nhất là gặp phải tình huống thế này ở nơi công cộng, làm không ổn thì sẽ gây ra một trận hỗn loạn. Cô vội vàng kéo tay Hạ Mặc Ngôn rồi chạy đi. Hạ Mặc Ngôn lái xe tiễn cô về biệt thự, nói: "Em nghỉ ngơi cho tốt, mấy ngày nữa anh sẽ đến thăm em."
"Anh định đi đâu?" Hạ Lăng nghe anh trai nói phải đi thì nôn nóng kéo góc áo anh, dáng vẻ không nỡ.
Hạ Mặc Ngôn dịu giọng hơn: "Có vài chuyện cần xử lý." Chuyện của giới huyền học phức tạp khó lường, anh không muốn em gái biết quá nhiều. Nhìn trộm số trời là một loại nghiệp, nhìn ít hay nhiều thì cũng sẽ phải trả giá đắt.
Thấy anh không muốn nói, Hạ Lăng cũng không hỏi nhiều nữa, nói với vẻ tội nghiệp: "Vậy anh nhất định phải đến thăm em đó."
"Chắc chắn."
"Ngoắc tay?"
Hạ Mặc Ngôn lặng lẽ chìa ngón út ra.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com