"Hạ Lăng, tôi cho phép em giữ nó lại, chứ không cho phép em mang nó bên mình mọi lúc mọi nơi!" Giọng Bùi Tử Hành âm u lạnh lẽo.
Phải mất mấy giây, Hạ Lăng mới nghe rõ hắn ta nói gì. Cô sợ tột độ, muốn giấu tấm bùa hộ mệnh đi, nhưng lại bị hắn ra cướp mất: "Thứ thế này không thể được em nắm trong tay." Hắn ta lạnh lùng nhìn xuống cô từ trên cao: "Đừng dùng bất cứ lý do lý trấu bảo vệ bình an gì đó với tôi, bình an của em do tôi bảo vệ."
"Trả... cho… tôi..." Cô nói với giọng khàn khàn, cả trái tim như bị bóp thành một nhúm, cơn đau ở bên dưới dội lên từng cơn. Cô cảm giác như mình đang bị đập tan tành, nướng trên lửa, rồi lại như bị nung nấu trong chảo dầu: "Trả bùa hộ mệnh lại... cho tôi..."
Bùi Tử Hành lạnh lùng nhìn cô: "Tôi ở đây với em, bùa hộ mệnh thì không được."
Hắn ta ném tấm bùa hộ mệnh cho người giúp việc, dặn dò: "Mang về đi."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com