Băng qua những ánh nhìn ấy, Hạ Lăng bước vào văn phòng của Phượng Côn.
Phượng Côn đã ở văn phòng chờ cô từ lâu, thấy cô bước vào liền vội vàng dìu cô đến ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, rồi lấy hai chiếc gối tựa đưa cho cô tựa lưng.
Anh nhìn thật kĩ cô, phát hiện cô tiều tụy đi rất nhiều, nhợt nhạt, gầy yếu, khiến người khác thương xót.
Phượng Côn nói: "Tiểu Lăng, thời gian qua em đã vất vả rồi."
Hạ Lăng lắc lắc đầu, cười một cách miễn cưỡng: "Vì con, em có vất vả một chút cũng đáng."
Phượng Côn hỏi: "Có phải Bùi Tử Hành đã biết thân phận của đứa bé rồi không?" Anh đi tìm lão Trương, lão Trương có nói dạo trước Hạ Lăng bị người ta hãm hại cho uống thuốc phá thai.
Dưới sự bảo bọc của Bùi Tử Hành, Hạ Lăng sao có thể gặp sơ suất lớn như vậy?
Phượng Côn liền đoán có lẽ là do Bùi Tử Hành làm.
Quả nhiên, Hạ Lăng lặng thinh, sau đó gật đầu, kể lại sự việc xảy ra trong mấy ngày trước cho anh nghe.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com