Hạ Lăng vốn đang ngủ chập chờn, vì một câu nói của hắn mà giật mình tỉnh táo hẳn. Thời gian qua, cô mang thai nên ngu đi hẳn, trong lòng lại chứa quá nhiều tâm sự, khiến cô quên rằng còn có một chướng ngại đang chờ này nữa.
Cô cắn môi, cố dũng cảm nói: "Ngày trước khi anh nói đi đăng ký, lúc đó không biết con em là của Lệ...." Cô chột dạ, hết sức dè dặt, giọng nói nhỏ như kiến: "Cho nên, chúng ta bây giờ không cần kết hôn vì mang thai nữa, anh xem có thể...."
"Không thể." Bùi Tử Hành biết cô không muốn đi đăng ký, lạnh lùng ngắt lời cô: "Mặc đồ vào đi."
Trái tim Hạ Lăng trĩu nặng, còn định thử chống chế đến cùng: "Nếu đăng ký, nó sẽ là con trai trưởng trên danh nghĩa của anh, tội gì anh phải đem cái danh nghĩa ấy cho một đứa trẻ đã định sẵn không thể kế thừa gia nghiệp?"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com