Sở Thâm cung kính đưa tài liệu cho Bùi Tử Hành: "Ông chủ, đã làm xong xuôi rồi ạ."
Bùi Tử Hành nhận lấy, tiện tay lật vài tờ xem rồi đưa cho Hạ Lăng; "Tiểu Lăng, ký đi."
Hạ Lăng mở mắt ra, nhìn rõ đồ vật trong tay - là một bản hợp đồng, hợp đồng quản lý nghệ sĩ giải trí của Đế Hoàng. Cô mở to mắt với vẻ không thể tin nổi, ngẩng đầu lên: "Bùi Tử Hành, tôi là nghệ sĩ của Đông Nhạc Văn Hóa, sao có thể ký hợp đồng với Đế Hoàng được?"
"Bây giờ em đã không phải nữa rồi." Bùi Tử Hành nói.
"Anh đã làm gì?"
Giọng Bùi Tử Hành không nóng không lạnh: "Rất đơn giản. Anh bồi thường gấp ba lần tiền vi phạm hợp đồng cho bọn họ, vậy là bọn họ đã dùng tốc độ nhanh nhất để làm xong xuôi thủ tục hủy hợp đồng với em. Bây giờ, em đã là một người tự do."
Ồ, người tự do? Châm chọc biết mấy.
Hạ Lăng tức giận bật cười: "Bùi Tử Hành, anh thật là đê tiện!"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com