Vẻ mặt của Lệ Lôi sa sầm, ẩn chứa cơn thịnh nộ.
Hai tay Lệ Lôi siết thật chặt, anh cố gắng kiềm chế bản thân để không nổi giận với cô, nhưng cô vẫn nhận ra sự khác thường từ trong ánh mắt sắp nổi giông bão của anh. Cô cười lạnh: "Là anh muốn em cơ mà? Sao cứ như anh bị oan ức ấy nhỉ? Trông anh như thể còn chịu thiệt thòi hơn cả em là sao? Lệ Lôi, anh coi em là ai chứ? Là người mà anh muốn làm gì thì làm tùy thích sao? Không có chuyện dễ dàng như vậy đâu!"
Cô kéo khăn tắm trên người mình, cầm quần áo ở bên cạnh giường lên định xông ra khỏi phòng ngủ.
Lệ Lôi kéo cô lại: "Em đi đâu?!"
"Không cần anh quan tâm!" Cô hét toáng lên, đấm đá anh: "Thả em ra, anh đáng ghê tởm lắm, anh có biết không?!"
"Anh đáng ghê tởm?" Lệ Lôi cuối cùng cũng không thể kiềm chế được lửa giận nữa. Anh lôi cô lên giường. Tấm khăn tắm trắng tinh bung ra khỏi người cô như cánh hoa, để lộ làn da mịn màng như ngọc của cô.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com