Hạ Lăng không biết vì sao mình lại thấy khó chịu.
Cô tự nói với mình, người đàn ông như Lệ Lôi không đáng để cô chấp nhặt với đám trẻ con và Tô Đường. Cô mím chặt môi, bước từng bước về phía sân bay, tựa như không hề nghe thấy tất cả mọi thứ xảy ra bên cạnh.
Bọn trẻ cười cợt vây quanh cô: "Mau cút đi, mau cút đi, cô không xứng với chú Lôi."
Nghe thấy những lời này, Tô Đường đang đi sau lưng Hạ Lăng khẽ nhếch môi lên, nở nụ cười kín đáo. Đúng vậy, cô gái này sao có thể xứng với Lệ Lôi chứ? Nên cút khỏi đây sớm mới phải.
Nhưng chưa được bao lâu, nụ cười của cô ta đã tắt ngúm.
Gió nhẹ thổi tung mái tóc dài của Hạ Lăng, để lộ vết đỏ mập mờ giữa gáy cô. Dấu vết ấy thể hiện rõ chuyện vừa xảy ra cách đó không lâu. Tô Đường như bị sét đánh. Thì ra, bọn họ… đã... lên giường rồi sao?!
Cơn ghen tị và không cam lòng đến vô tận cắn xé trái tim Tô Đường.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com