Hạ Lăng thể hiện thái độ khiêm nhường từ trước tới nay chưa từng có: "Cô Vương, tôi và Tử Hành yêu nhau, xin cô đừng phá hoại tình cảm của chúng tôi có được không? Đừng kết hôn với anh ấy, van xin cô đấy."
Hàng lông mày đẹp của Vương Tịnh Uyển nhẹ nhàng nhếch lên, nhìn cô: "Thảo nào Tử Hành nói cô ngây thơ. Yêu nhau? Cô có nhầm lẫn gì không? Nếu anh ấy thật sự yêu cô thì có thể lấy tôi làm vợ hay sao? Cô Hạ, đàn ông đều ham mê sắc đẹp, cô xinh đẹp như vậy, chẳng qua anh ấy chỉ say đắm cô nhất thời thôi. Người làm vợ như tôi còn chưa một khóc hai làm loạn ba thắt cổ đây này, cô đến gây ầm ĩ thế này là kiểu gì?"
Hạ Lăng lắc đầu: "Không phải, anh ấy thật sự rất yêu tôi."
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com