Gia Huy bước vào phòng tắm, để cánh cửa đóng lại sau lưng, như muốn tạm chặn lại tất cả những âm thanh và áp lực từ bên ngoài.
Không gian nhỏ bé với ánh đèn vàng nhẹ nhàng tỏa xuống, phản chiếu trên những bức tường trắng sạch, mang đến cảm giác dễ chịu.
Tiếng nước từ vòi sen vang lên đều đều, tựa như một bản nhạc nền tĩnh lặng. Cậu chậm rãi cởi bỏ quần áo, từng lớp nặng nề như đang gỡ bỏ những gánh nặng trong lòng, nhưng dù nước ấm chảy xuống, sự lo âu vẫn bám chặt trong tâm trí cậu, không chịu rời đi.
Giữa làn nước chảy xuống, cơ thể Gia Huy hiện lên với vẻ quyến rũ đầy mê hoặc, từng đường nét như được tạc khéo léo dưới ánh sáng mờ ảo. Những giọt nước lấp lánh như pha lê trượt dài trên làn da trắng ngần, uốn lượn qua từng đường cong mềm mại, tạo nên một sự hoàn mỹ khó cưỡng.
Mái tóc đen ướt nhẹp, từng lọn tóc mềm mại dán sát vào vầng trán cao, che khuất đôi mắt sâu thẳm, nơi những lo âu vẫn chưa thể tan biến. Dòng nước ấm tràn xuống bờ vai thon gọn và lồng ngực săn chắc, như vẽ nên từng nét rõ ràng của cơ thể đã được rèn giũa bởi sự kiên trì.
Nước tiếp tục lướt qua phần bụng phẳng lì, nhấn mạnh sự khỏe khoắn và sự chăm sóc kỹ lưỡng trong từng chi tiết. Tiếp tục chảy dọc sống lưng, làm nổi bật những cơ bắp gọn gàng, rồi trượt xuống đôi mông tròn trịa, cân đối hoàn hảo dưới làn nước.
Những đường cong quyến rũ hiện rõ, từ phần eo thon, qua bờ mông săn chắc, trước khi nước chảy dài xuống đôi chân dài, tạo nên một hình ảnh tràn đầy sức sống và quyến rũ.
Dù làn nước ấm đang vuốt ve cơ thể, mang lại cảm giác thư giãn, nhưng những lo âu vẫn bám chặt lấy tâm trí Gia Huy. Ánh sáng phản chiếu trên mặt gương mờ ảo làm nổi bật đôi mắt thâm quầng, chất chứa nỗi lo lắng chưa thể giải tỏa.
Khi cảm giác mệt mỏi dâng trào, từng giọt nước như một lời nhắc nhở về sự quan tâm của Gia Bảo, nhưng cũng đồng thời là một sự nhấn mạnh về khối lượng bài tập khổng lồ và những kỳ vọng từ ông Hùng.
Gia Huy nhắm mắt lại, cố gắng để dòng nước rửa trôi từng mảnh ghép căng thẳng, nhưng sự thư giãn đó chỉ là tạm thời.
Ký ức về những đêm thức khuya học bài, cùng hình ảnh mẹ từ những năm trước, vẫn lởn vởn trong tâm trí cậu, như một bức tranh đau đớn không thể xóa nhòa.
Cảm giác bất lực khi không thể làm hài lòng ba và sự kỳ vọng không thể đạt được như một gánh nặng nặng trĩu, không thể nhấc bỏ, đè nặng lên tâm trí cậu, làm mỗi giọt nước rơi xuống như nhấn thêm sự mệt mỏi và lo âu.
Những lời động viên của Gia Bảo chỉ làm dấy lên cảm giác bất lực và đơn độc. Dù cảm nhận được sự quan tâm từ anh, nhưng áp lực từ ông Hùng vẫn như một bóng ma bao trùm, không cho cậu cơ hội để thở phào.
Gia Huy cảm thấy mình đang bị kẹt giữa những kỳ vọng cao cả và sự thực không thể chạm tới, như thể mình đang bị mắc kẹt trong một trận chiến không có lối thoát.
Trong hơi nước ấm áp, những cảm xúc của Gia Huy tiếp tục cuộn trào, khiến cậu cảm thấy càng thêm ngột ngạt. Bên ngoài phòng tắm, Gia Bảo đang bận rộn sắp xếp lại đồ dùng học tập cho em trai. Mỗi động tác của anh đều chứa đựng sự lo lắng và hy vọng.
Anh hiểu rõ áp lực mà Gia Huy đang gánh chịu và cảm nhận sự căng thẳng trong từng nhịp thở của cậu. Anh cố gắng chuẩn bị tất cả tài liệu ôn tập cần thiết, nhưng nỗi lo lắng về việc liệu những tài liệu này có đủ không và liệu mình có thể bảo vệ em trai khỏi áp lực lớn, những câu hỏi ấy làm anh cảm thấy như đang đối mặt với một thử thách không thể vượt qua.
Anh Bảo nhanh chóng phân loại các cuốn sách – sách ngữ pháp, sách bài tập, đề thi mẫu – cùng với bút viết và giấy ghi chép. Sau đó, anh mở laptop để tìm kiếm và in các tài liệu ôn thi môn Tiếng Anh. Mỗi cuốn sách và đề thi mẫu đều là một phần trong nỗ lực của anh để hỗ trợ Gia Huy.
Dù mệt mỏi, anh vẫn cố gắng duy trì sự lạc quan, nhưng trong lòng cảm thấy như đang đi trên một sợi dây mỏng manh. Anh lo sợ bất kỳ sự thiếu sót nào cũng có thể làm hỏng tất cả, khiến nỗ lực của mình trở nên vô nghĩa.
Khi Gia Huy tắm xong, cánh cửa mở ra, cậu bước ra với cảm giác tươi mới và sảng khoái hơn. Mặc một chiếc áo thun trắng và quần lửng màu xám nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể, mái tóc còn ướt rủ xuống tự nhiên. Trong khoảnh khắc ấy, sự thư giãn từ việc tắm mang lại cho cậu cảm giác dễ chịu.
Khi ánh mắt Gia Huy vô tình dừng lại trên bức ảnh gia đình đặt trên kệ, một làn sóng cảm xúc dâng trào trong lòng cậu. Sự bình yên và thư giãn từ việc tắm nhanh chóng nhường chỗ cho nỗi buồn nhẹ nhàng.
Bức ảnh ghi lại khoảnh khắc hạnh phúc bên mẹ, với nụ cười ấm áp và sự yêu thương rõ ràng. Mặc dù cậu đã cố gắng để quên đi những căng thẳng, hình ảnh đó lại làm dấy lên nỗi nhung nhớ sâu sắc về mẹ.
Cảm giác thiếu vắng mẹ như một khoảng trống lớn, và sự kỳ vọng không thể đạt được từ ba trở thành một gánh nặng không thể nhấc bỏ. Mỗi lần nhìn vào bức ảnh là một nhắc nhở đau lòng về những điều chưa thực hiện được.
Tuy nhiên, giữa nỗi buồn, vẫn có một phần nhỏ của sự ấm áp và tình yêu, như một dấu hiệu rằng những kỷ niệm đẹp vẫn sống mãi trong trái tim cậu.
Bàn học của cậu được sắp xếp ngăn nắp với sách vở, bút và tài liệu ôn tập. Gia Bảo đã cẩn thận phân loại từng cuốn sách và chuẩn bị tất cả tài liệu cần thiết.
Một bộ bút chì và một cốc nước đã được đặt sẵn bên cạnh. Anh cũng viết một số lưu ý quan trọng trên giấy nhớ để giúp Gia Huy ôn tập hiệu quả hơn.
Sự chuẩn bị chu đáo của Gia Bảo khiến Gia Huy cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn. Các tài liệu ôn tập, bao gồm đề thi mẫu và các lưu ý quan trọng, được sắp xếp gọn gàng trên bàn học.
Ánh sáng từ cửa sổ chiếu rõ từng chữ trên tài liệu, tạo nên một không gian học tập sáng sủa và dễ chịu.
Khi Gia Bảo thấy Gia Huy bước ra với mái tóc còn ướt, anh lập tức đứng dậy với vẻ lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. Với nụ cười ấm áp, anh nhẹ nhàng nói:
"Ê Huy, tóc mày còn ướt kìa. Để anh sấy cho. Coi chừng cảm lạnh, cảm là không có thi cử gì hết nghe chưa."
Gia Huy quay lại nhìn Gia Bảo, vẻ mặt ngơ ngác. Cảm nhận được sự quan tâm chân thành từ anh, cậu bước gần lại, để Gia Bảo chuẩn bị máy sấy.
Trong khi đó, bức ảnh gia đình trên kệ vẫn hiện hữu trong tâm trí cậu, như một dấu ấn dịu dàng giữa sự chăm sóc và yêu thương của anh trai.
Có phải sự chăm sóc và quan tâm của người luôn ở bên cạnh đủ để giúp cậu tìm thấy sức mạnh nội tâm và vượt qua những áp lực mà cậu đang đối mặt?
Chương 9 mở ra một bức tranh về sự quan tâm, chăm sóc đầy tình cảm của Gia Bảo dành cho em trai Gia Huy, không chỉ trong những cử chỉ nhỏ nhặt mà còn ở sự chuẩn bị chu đáo để giúp em vượt qua áp lực. Qua từng hành động của Gia Bảo, ta thấy được sức mạnh của tình thân trong việc giúp Gia Huy đối mặt với những khó khăn, không chỉ về thể chất mà cả tinh thần.
Sự hiện diện và sự chăm sóc của Gia Bảo như một chiếc chăn ấm áp, không chỉ giúp Gia Huy tìm thấy sự an ủi mà còn tạo ra một không gian an toàn giữa những thử thách khắc nghiệt. Dù là hành động đơn giản như sấy tóc hay chuẩn bị tài liệu ôn tập, những việc làm ấy đã thể hiện tình yêu thương sâu sắc và ý chí kiên định của Gia Bảo trong việc bảo vệ em trai khỏi những cơn bão áp lực đang vây quanh.
Thông qua chương này, tôi muốn gửi gắm thông điệp rằng, trong những khoảnh khắc đen tối nhất, đôi khi chỉ cần một bàn tay nâng đỡ, một sự quan tâm chân thành, cũng có thể mang lại sức mạnh để ta tiếp tục bước đi. Gia Bảo chính là ngọn đuốc sáng giữa đêm, soi rọi con đường cho Gia Huy, giúp cậu tìm thấy sự kiên cường bên trong mình. Chính tình thân, dù được thể hiện qua những hành động giản dị, lại có thể là nguồn động lực to lớn giúp ta vượt qua những thử thách khắc nghiệt nhất trong cuộc đời.
Cảm ơn bạn đã dành thời gian đồng hành cùng câu chuyện của Gia Huy và Gia Bảo. Tôi hy vọng những trang viết này đã mang lại cho bạn những phút giây cảm xúc và suy ngẫm. Mỗi chương là một bước tiến nhỏ trong hành trình khám phá bản thân và sức mạnh của tình yêu thương gia đình. Tôi rất mong nhận được ý kiến từ bạn để tiếp tục hoàn thiện câu chuyện. Chúng ta sẽ còn nhiều điều để khám phá trong những chương tiếp theo.
Hẹn gặp lại và cảm ơn bạn rất nhiều!