Lương Quốc, phủ công chúa.
Lão đạo sĩ tên Tùy Tâm, người trẻ tuổi tên Lâm Cầm Sinh đang cẩn thận từng li từng tí ngồi xuống.
Trước mặt bọn họ, là một cái bàn dài.
Trên bàn dài có thức ăn tinh xảo, có rượu ngon, càng có linh quả phong phú làm điểm tâm.
"Hai vị, dùng đi, không cần phải khách khí!"
Tô Mị mặc cung bào hoa lệ đang ngồi ngay ngắn ở trên, phất tay nói: "Có hai vị tương trợ, Tô Mị rất cảm kích. Về sau các ngươi cứ xem phủ công chúa như nhà của mình, không phải khách khí."
"Tô… Công chúa khác khí."
Tùy Tâm lão đạo run rẩy đứng lên, chắp tay nói: "Có thể giúp đỡ công chúa, là phúc của ta cũng tiểu đồ, nhưng mà… , lão đạo còn muốn về Đại Ung thăm gia đình một chuyến, công chúa có thể cho ta về được không?"
"Không phải đạo trưởng từ nhỏ tới giờ chỉ sống lẻ loi hiu quạnh một mình, không chịu kết hôn sao?"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com