Trung Châu, Bình Hồ Sơn.
Sau núi là một nơi phong thủy bảo địa, thác nước đổ vào, rộng rãi thoáng mát.
Theo thầy phong thủy nói, nếu nơi đây chôn người, thì nhất định con cháu sẽ gặp phúc, gia nghiệp trở nên thịnh vượng.
Quả thật, nơi này cũng có một phần mộ.
Phần mộ này thuộc về một đại gia tộc đã hưng thịnh trăm năm, Hạ Hầu gia!
Một ngày này, chạng vạng tối.
Mặt trời xuống núi, mây đen nổi lên, cuốn nhẹ khiến cho lá lay, cũng khiến cho khung cảnh nơi đây trở nên thảm đạm buồn bã.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên xuất hiện trước phần mộ.
Người kia cao lớn, cơ thể thon dài, đứng như cây thông cao ngất mọc thẳng lên trời, đơn độc như núi cao.
Tóc dài đến eo xỏa sau lưng, mỗi sợi tóc đều mượt mà, rõ ràng màu đen xì như mực, nhưng khi ánh chiều tà chiếu vào lại phản xạ ra màu vàng lấp lánh, cực kỳ thần dị.
Người này là người vượt đường xa tới đây Tôn Hằng.
Trước mặt hắn, là mộ của Hạ Hầu Thắng.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com