Người đàn ông này… cho chút phẩm màu đã muốn mở xưởng nhuộm đấy à?
Nhưng Cảnh Hảo Hảo biết khi nãy tâm trạng của mình không tốt, quả thật nói hơi nặng lời nên cũng chiều theo anh: "Vâng."
"Xin lỗi anh cái gì?"
Đúng là người đàn ông được voi đòi tiên mà.
Song, tuy đàn ông chiều chuộng phụ nữ là lẽ đương nhiên, nhưng thỉnh thoảng phụ nữ cũng nên cho đàn ông chút ngọt ngào, không phải sao?
Thế nên, cô cũng chiều theo anh, thành thật nói: "Lúc nãy, em không nên nổi nóng với anh."
Đây là lần đầu tiên Hảo Hảo của anh nói xin lỗi anh!
Lại còn dùng dáng vẻ ngoan ngoãn như vậy!
Khóe môi của Lương Thần không nhịn được cong lên, cảm giác tự hào khó tả dâng lên trong lòng. Anh nhìn cô, ra vẻ người lớn không chấp nhất với trẻ con: "Tuy vừa rồi anh quả thật rất giận, nhưng nể tình em có thành ý xin lỗi anh như vậy, anh tha thứ cho em đấy…"
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com