"Ngươi..., ta hình như nhận ra ngươi. Ngươi...." Thanh âm của Đường Nhạc hơi chấn động. Hiện tại, hắn càng ngày càng dám khẳng định, bản thân vốn là người thuộc Sử Lai Khắc.
Người phụ nữ khẽ cười một tiếng, lần nữa đội mũ lên, "Đúng vậy, ngay cả cô ấy ngươi cũng không nhận ra, làm sao có thể nhận ra ta được? Không còn quan trọng nữa, ta thật ngốc mà. Đã qua nhiều năm như vậy, vì sao vẫn chưa hiểu được chứ? Chỉ có điều, ngươi đã trở lại, ta cũng mệt mỏi rồi, ta không muốn cứ tiếp tục như vậy nữa. Tìm một cơ hội, đem thứ của ngươi đều trả lại cho ngươi. Trách nhiệm của ngươi, sau này do chính bản thân ngươi gánh vác."
Nói xong câu đó, cô xoay người đi ra ngoài, đẩy cửa ký túc xá ra. Trước khi rời đi, cô đột nhiên quay đầu lại, khóe miệng rung rung một chút.
Apoie seus autores e tradutores favoritos em webnovel.com