Lệ Lôi và Bùi Tử Hành lại bàn bạc trong chốc lát.
Hai người đều là những nhân vật tiếng tăm, quản lý cả một đế chế thương mại khổng lồ nên nhanh chóng có đối sách.
Bùi Tử Hành chỉnh trang lại quần áo, mặc dù bộ âu phục và cả áo sơ mi trắng bên trong đều bị rách bươm, còn dính đầy mảnh gỗ vụn, mảnh thủy tinh và vết máu, thực sự chẳng có gì để chỉnh cả, rồi sau đó đứng dậy rời đi.
Lệ Lôi không tiễn hắn.
Đợi cửa đóng lại, Lệ Lôi mới thấy cả người đau nhức, nhất là từ khóe mắt đến gần huyệt thái dương cứ giật giật như có mười ngàn cái búa đang đánh vào. Anh đưa tay khẽ chạm vào rồi kêu đau: "Cái tên cầm thú này, ra tay nặng thật đấy." Bạn nhỏ Lệ Tiểu Lôi khom lưng, nhặt một mảnh thủy tinh bể dưới đất, quay về phía ánh nắng soi mặt mình, trong ánh sáng mơ hồ, vết ứ trong hốc mắt rất rõ ràng, cũng đã xanh tím lại.
Anh bực bội gọi điện thoại cho Arnold mang thuốc đến.
webnovel.com で好きな作者や翻訳者を応援してください