Anh cảm nhận được một cơn đau nhức nhối trong lòng đang tràn ra ngoài.
Trong đầu anh hiện lên những lời Cảnh Y Nhân đã nói.
Không báu bở gì vị trí phu nhân nhà họ Lục, ai cần thì cô sẽ chắp tay nhường cho người đó. Cô là vì vạn bất đắc dĩ mới theo Lục Minh anh.
Lục Minh mím chặt môi, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ, đột nhiên anh đứng dậy, đi tới.
Khi đi qua Cảnh Y Nhân anh thản nhiên mở miệng: "Nếu không muốn tôi quan tâm thì cút đi."
Giọng nói của anh nhẹ vô cùng, như thể vô tình, tâm trạng không hề dao động vậy. Anh nhanh chân đi lên tầng.
"…" Con ngươi Cảnh Y Nhân co rút lại, cả người choáng váng, không có cảm giác gì đứng đờ ra tại chỗ.
Trong lòng cô quặn lên, đau nhói.
Đây không phải lần đầu cậu đuổi cô đi, lần trước khi bị đuổi ra khỏi cửa rõ ràng cô không khó chịu thế này.
Giờ phút này sao cô lại khó chịu như vậy, trong tim như bị khoét một lỗ thật to vậy.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com