"Chúng ta… quen nhau à?" Hoắc Miên ngơ ngác hỏi.
Bác sĩ nam đeo kính đen tỏ vẻ hơi ngại ngùng.
"Có lẽ em không biết tôi. Tôi xin tự giới thiệu, tôi tên Chu Thành, là bác sĩ phòng khám bệnh số hai của khoa mắt. Tôi đã thấy em rất nhiều lần rồi, trước kia em hay đến khoa chúng tôi. Em là bạn gái của bác sĩ Ninh, nhưng mà gần đây tôi nghe nói hai người đã chia tay, cho nên tôi nghĩ cơ hội của mình đến rồi. Tôi thầm thích em đã lâu, em dịu dàng đáng yêu, vẻ ngoài xinh xắn, vóc người đẹp, đúng là mẫu người tôi thích."
Bác sĩ nam nói một hơi dài, sau đó giơ bó hoa hồng lên tràn đầy thành ý.
Hoắc Miên chỉ cảm thấy mình giống như bị sét đánh. Sao có thể máu chó thế chứ?
Vài cô y táđứng sau cố nhịn không cười ra thành tiếng.
Hoắc Miên nhìn bó hoa hồng, rồi nhìn bác sĩ Chu, bất đắc sĩ nói: "Xin lỗi, anh không phải là mẫu người tôi thích."
"Vậy em thích mẫu người nào, tôi có thể sửa." Có vẻ như bác sĩ Chu vẫn chưa từ bỏýđịnh.
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com