"Ôi chao!!! Hôm nay không phải là ngày lễ, mà cũng chẳng phải là sinh nhật mẹ, sao lại tặng trang sức cho mẹ làm gì chứ?" Bà Tô tỏ ra cực kì vui vẻ, mở hộp ra, lấy vòng tay đeo lên tay mình rồi giơ lên ngắm nghía.
"Mấy hôm trước GK có tổ chức một bữa tiệc từ thiện, coi như con làm một việc tốt là quyên góp tiền từ thiện." Tô Ngự sờ sống mũi, thật thà nói.
Tâm trạng ông cụ Tô có vẻ rất tốt, ông cụ cười nói: "Tiểu Ngự làm đúng đấy, khi đã là người có năng lực nhất định rồi thì phải nghĩ đến chuyện báo đáp cho xã hội, đây gọi là do dân và vì dân…"
Ông nội là lãnh đạo quân đội, Tô Ngự cũng đã quen với việc ông cụ hay thích nói vài câu kiểu cổ thế này rồi.
Anh ta đến bên cạnh ông cụ rồi ngồi xuống, tự rót cho mình một chén rượu ngũ lương: "Hôm nay cháu sẽ uống với ông nội một ít."
"Tốt, thằng nhóc này, hiếm lắm mới thấy nó có hứng uống rượu thế này đấy."
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com