Không biết Tần Sở đã đứng trước ống kính từ lúc nào, mà lại chỉ có một mình, không thấy bóng dáng của Hoắc Miên đâu.
Đường Xuyên trợn tròn mắt, không biết trả lời thế nào cho phải...
Tô Ngự lại phản ứng rất nhanh, khinh bỉ nhìn thoáng qua: "Tôi muốn nhìn Hoắc Miên."
"Ồ, vậy anh không có cơ hội đâu, vợ tôi xuống lầu trước rồi."
Đường Xuyên: "..."
Tô Ngự: "..."
Lúc này, Tần Sở cười khẽ, còn nói thêm: "Xem ra Tổng giám đốc Tô vẫn chưa đủ bận nhỉ, để tôi cố gắng thêm chút nữa."
"Anh cho rằng tôi sợ anh? Chỉ mấy chiêu đó mà muốn đối phó với tôi? Anh nghĩ đơn giản quá nhỉ?" Tô Ngự cười nhạo.
Anh ta cảm thấy Tần Sở về nước chưa được một năm, dường như không hiểu rõ tình hình trong nước.
Những năm này không phải công ty truyền thông Tinh Hoàng chưa từng gặp đối thủ nào, chỉ là kết cục của những đối thủ kia thê thảm vô cùng.
Về cơ bản những người đối đầu với Tô Ngự sẽ có kết cục chẳng tốt lành gì...
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com