Mạc Thanh Yên đứng dậy, ánh mắt đảo qua phòng bếp một vòng. Cô phát hiện chiếc tạp dề treo ở một bên tủ lạnh, lấy xuống rồi đi về phía Lệ Đình Tuyệt đang xào rau.
Bởi vì cô đi dép lê, hơn nữa còn thấp hơn Lệ Đình Tuyệt rất nhiều, cho nên cô chớp đôi mắt to linh động của mình, nói.
"Anh cúi đầu xuống nào."
Nghe được giọng nói dịu dàng của cô, Lệ Đình Tuyệt cảm thấy toàn thân như có dòng điện chạy qua. Bộ dáng làm nũng của cô thật mê người.
Lệ Đình Tuyệt xoay người, cúi thấp đầu xuống để cô đeo tạp dề vào cổ mình rồi lại xoay người xào rau.
Mạc Thanh Yên kéo lấy dây lưng thắt lại giúp anh. Cô phát hiện cho dù anh chỉ mặc áo choàng tắm, còn đeo một chiếc tạp dề không phù hợp với đàn ông như vậy nhưng vẫn có một hương vị khác.
Bị cô nhìn chằm chằm, động tác xào thức ăn của Lệ Đình Tuyệt dừng lại, sau đó nghiêng đầu nhìn cô.
"Đói lắm à?"
Mạc Thanh Yên đột nhiên hoàn hồn, cô đưa tay sờ sờ bụng.
"Vâng, bao giờ thì có thể ăn cơm?"
Dukung penulis dan penerjemah favorit Anda di webnovel.com