webnovel

Chicago 1990

Một chàng trai người Trung Quốc trong lúc mơ hồ không rõ nguyên nhân đã xuyên không vào thân thể của cậu bé Alexandre Tống, một cậu trai mười lăm tuổi, mồ côi, sống nhờ nhà dì tại Chicago. Hoàn cảnh của thân thể mà Tống Á xuyên không cực kỳ bi thảm. Đầu tiên chính là nghèo đói, gia đình của dì hắn chủ yếu sống nhờ vào món tiền trợ cấp vốn dĩ vô cùng ít ỏi. Câu chuyện về những kẻ khi xuyên không không cần lo về vấn đề tài chính lại không hề xảy ra với hắn. Hiện tại, trong túi quần của hắn chỉ có ba đồng hai lăm xu, chỉ dám dùng để chuẩn bị cho tình huống khẩn cấp thì lấy ra gọi điện thoại công cộng. Nơi gia đình hắn ở là phía Nam thành phố Chicago, mảnh đất của sự nghèo khó, súng ống, thuốc phiện, bang phái, báo thù chém giết lẫn nhau. Tống Á cứ tưởng rằng hắn sẽ lớn lên trong những ngày tháng thiếu thốn đầy nguy hiểm như thế. Nhưng rồi đến một ngày hắn bỗng nhận được “thiên khải”. Bằng sự không ngoan, hắn đã sử dụng “thiên khải” để giúp mình trở nên nổi tiếng, đưa cả gia đình ra khỏi khu vực miền Nam Chicago và vươn lên, chiếm lĩnh toàn bộ thị trường âm nhạc nước Mỹ.

Tề Khả Hưu · Fantasi
Peringkat tidak cukup
698 Chs

Chương 85: Gia hạn

Editor: Nguyetmai

Lời đề nghị từ Donovan là một khoản hoa hồng 8%, đồng thời cung cấp các dịch vụ tương tự như CAA.

"Liên hợp người đại diện, các dịch vụ trọn gói, quả thực là một ý tưởng hay. Ovitz vào năm 1975 gia nhập vào William Morris của chúng tôi. Ông ta từ vị trí ở phòng thu phát mà dần dần leo đến vị trí hiện tại, quả thực ông ta đã quá am hiểu ngành này rồi. Mấy năm nay chúng tôi đã bị đánh lừa bởi hai chiến thuật này, lại ôm khư khư truyền thống cũ rích mà không chịu buông tay. Ở Hollywood, chúng tôi liên tiếp mất điểm. Không còn cách nào khác, bắt đầu từ năm trước, chúng tôi quyết định học hỏi từ ông ta, cung cấp cho khách hàng các dịch vụ tương tự."

Trước tiên Donovan nói vài câu khen ngợi đối với Ovitz, "Thế nhưng..." Sau đó có một người hô lớn, "APLUS cậu cũng đừng tưởng hai dịch vụ đó là phương thuốc vạn năng gì đó. Không có chế độ nào hoàn hảo trên thế giới này cả, tôi sẽ nói về trợ lý quản lý trước. Đúng, lấy một người quản lý đổi thành ba người, giúp nhau cân bằng mọi thứ, khách hàng cùng người đại diện của công ty đều an toàn hơn, chế độ phục vụ mà khách hàng được hưởng thụ càng đa dạng hơn, nhưng hai năm qua những vấn đề mới cũng liên tiếp xuất hiện, cậu biết là vấn đề gì không?"

"Thì là..." Đầu óc Tống Á hoạt động một chút, "Nhiều người phục vụ, vậy nên... Người được chia tiền cũng nhiều?"

"Chính xác!"

Donovan hướng về Hayden cười nói, "Cậu nói quả nhiên không sai, Tống Á rất thông minh đấy."

Hayden nhăn nhó nở nụ cười.

"Trước kia một người đại diện, ngoài số tiền nhận được từ công ty, có thể cầm trong tay tất cả tiền hoa hồng, bây giờ số tiền đó lại phải chia làm ba, nhưng đi cùng với ngôi sao thì từ trước tới nay không phải vẫn chỉ có một người thôi sao?" Donovan tiếp tục nói: "Tiền nào của nấy, tiền lấy được ít, tố chất của người đại diện đi theo tháp tùng các ngôi sao đương nhiên không bằng người đại diện như phương thức truyền thống. Nếu là sống ở Hollywood thì còn được, nhưng khi cậu đang đi show ở Chicago, mà hai người trợ lý đại diện của cậu lại ở tổng bộ CAA tại Los Angeles xa xôi, rảnh rỗi uống cà phê, thì có lợi ích gì chứ? Cơ hội của cậu ngược lại bị giảm bớt, nguy hiểm lại càng lớn hơn!"

Tống Á suy nghĩ một chút về đạo lý này. "Tiếp tục đi."

"Chúng ta lại nói về dịch vụ trọn gói. Nhìn thì có vẻ hình thức này giúp đỡ công ty điện ảnh Hollywood giảm bớt được không ít phiền phức, cũng giúp khách hàng mang đến càng nhiều cơ hội. Nhưng cậu nghĩ mà xem, một công ty có thể cung cấp từ đạo diễn đến diễn viên, từ người làm phim đến người đại diện công ty, không phải là rất đáng sợ sao? Vào một ngày nào đó CAA bỏ công ty điện ảnh ra để tự làm phim thì không phải là điều không thể. Cho dù không tự quay, năng lực mặc cả với công ty điện ảnh của họ quả thực cũng hơi mạnh quá mức cho phép. Chuyện mà trước kia dùng năm triệu đô có thể làm được, giao vào trong tay bọn họ không có mười triệu đô thì còn lâu mới được, kinh phí sản xuất của nhà làm phim thì tăng lên mỗi năm. Chỉ cần những người thông minh một chút cũng có thể nhìn ra được mặt lợi và mặt hại của dịch vụ này. Tôi nói cho cậu biết, APLUS ạ, bây giờ bảy công ty điện ảnh lớn đã bắt đầu đề phòng CAA rồi, vậy nên những tháng năm tươi đẹp của bọn họ sắp kết thúc rồi!"

"Vậy thì liên quan gì đến tôi chứ?" Tống Á quả thực cảm thấy có lý, nhưng Hollywood cách hắn hơi xa.

"Nếu như CAA bị bảy công ty điện ảnh lớn chống lại thì sao? Cậu nghĩ mà xem, nếu như ca khúc của A+ Records không thể được mua làm nhạc phim, thì số tiền kiếm được sẽ ít đi biết bao nhiêu?"

Donovan từ trong cặp lấy ra một văn bản, "Chúng tôi đã kiếm được hợp đồng sử dụng 'I Feel It Coming' làm nhạc nền cho phim'Inside Out: Tales of the Unexpected' được phát hành vào tháng Tư. Hai trăm năm mươi lăm nghìn đô, nếu cậu cùng chúng tôi tiếp tục gia hạn hợp đồng, khoản tiền này chính là của cậu."

"Phim khiêu dâm à..."

Tống Á nghe xong tên liền thấy không ổn.

"Yên tâm, mặc dù bộ phim được quay bởi Playboy* nhưng nội dung rất bình thường." Donovan cam đoan.

(*) Playboy là một tạp chí dành cho đàn ông của Mỹ được thành lập ở Chicago, Illinois bởi Hugh Hefner. Tạp chí được xuất bản ra hàng tháng, đặc điểm nổi bật đó là những ảnh khỏa thân của phụ nữ.

Tống Á nghe thấy tiền, cảm thấy mình sắp sửa không cưỡng lại được sự mê hoặc nữa rồi, "Nếu như liên quan đến ký kết, chi bằng tìm đến luật sư để nói chuyện."

Hắn dẫn hai người vào văn phòng luật sư Goodman, Donovan để cho Hayden ở lại phía bên ngoài.

"Không thành vấn đề, ngay cả khi bài hát được dùng trong bộ phim đó thì cũng không có ảnh hưởng gì đến cậu, đâu phải là cậu tham gia diễn xuất. Hơn nữa bài hát 'I Feel IT Coming' của cậu rất thích hợp khi lồng vào bộ phim điện ảnh đó."

Goodman xem xét hết hợp đồng, ra hiệu cho Tống Á rằng có thể yên tâm.

"Cậu có ý kiến gì đối với Hayden không? Nếu có, William Morris bên chúng tôi có thể thay người."

Donovan nói: "Nhưng mà cậu ta là một người rất thật thà. Cái nghề này, những người mà tuân thủ quy tắc quả thực là rất hiếm có, một số khách hàng của chúng tôi thậm chí còn mong người đại diện của mình khờ khạo một chút."

Nghe được những lời Donovan đánh giá sau lưng đối với Hayden, Tống Á cùng Goodman nhìn nhau cười cười.

"Hayden quả thực là một người đại diện tốt đấy, APLUS ạ." Goodman cũng khuyên nhủ.

Hayden mặc dù có những lúc sẽ vượt quá giới hạn một chút, nhưng quả thực, Tống Á cảm giác mình có thể kiểm soát được anh ta. Nếu như đổi lấy một người thông minh lanh lợi thì không chắc là sẽ chỉ như vậy thôi đâu, Tống Á nhớ tới vẻ mặt đau khổ của Hayden vừa rồi, lòng có chút không nỡ.

"Cậu là nhạc sĩ sáng tác, thông thường mà nói, một thiên tài sáng tác không thiếu gì người làm ăn tìm tới cửa, tất nhiên không cần người đại diện có quá nhiều năng lực."

Donovan tiếp tục thuyết phục, "Hơn nữa chúng tôi cũng sẽ học tập cách làm việc của CAA đối với cậu. Tôi, với tư cách là phó tổng giám đốc của William Morris lĩnh vực âm nhạc, cũng là một trong những người trợ lý đại diện của cậu, một vị trợ lý đại diện nữa có sức ảnh hưởng khá lớn đối với giới lãnh đạo Chicago, anh ta sẽ giúp cậu xử lý những phiền toái nhỏ. Về phần dịch vụ trọn gói, tác phẩm âm nhạc của cậu sẽ được chúng tôi cân nhắc đưa vào dịch vụ trọn gói đầu tiên. Hollywood hàng năm tối thiểu quay hơn một nghìn bộ phim, bất luận là phim tốt hay phim không ra gì, đều phải bỏ ra tiền để mua nhạc cho phim, số tiền đó mỗi năm là một con số trên trời."

"Tiền hoa hồng cho người quản lý thì..." Tống Á bắt đầu động lòng.

"8% là thấp nhất rồi, rất nhiều người nổi tiếng khác chúng tôi còn thu với mức là 10%." Donovan nói.

"Chúng tôi còn có lựa chọn khác, bọn họ báo giá thấp hơn." Goodman chen vào nói.

"ICM*?"

(*) ICM: International Creative Management, công ty quản lý sáng tạo quốc tế.

"Không phải, mà là một người đại diện bản địa Chicago, David Falke." Đây là chuyện Goodman bịa đặt ra, chỉ là một cái tên vô tình nghe được trong lúc nói chuyện phiếm với Tống Á mà thôi.

"Một người đại diện cho cầu thủ!" Cái tên này khiến Donovan vô cùng kinh ngạc, "Hay là thế này, 7.5%, là mức giá thấp nhất." Ông ta trầm giọng, lắc đầu gượng cười, "Không ngờ rằng William Morris của chúng ta lại thê thảm tới mức dựa vào giá thấp để cướp người..."

Tống Á nhìn về phía Goodman, Goodman hướng về hắn giơ tay ra hiệu đồng ý thoả thuận.

"Như vậy cũng được, ký đi."

Hayden được gọi vào, hai bên đọc rõ thoả thuận ghi trong hợp đồng, rồi tìm dì Tô Thiến để ký các giấy tờ cần sự cho phép của người nuôi dưỡng. Bận rộn cho tới rạng sáng, cuối cùng họ cũng ký kết xong bản hợp đồng ủy quyền đại diện, có thời hạn ba năm. Bài hát "I Feel IT Coming" cũng được trao quyền sử dụng cho bộ phim điện ảnh "Inside Out: Tales of the Unexpected" làm nhạc phim. Hai bản hợp đồng ký tên hoàn thành.

Trong khi bàn chuyện Tống Á cũng gọi điện thoại cho Ovitz. Có thể là bởi vì đã khuya, đối phương không thể tự mình nghe điện thoại nên chuyển máy cho một nhân vật cao cấp trong CAA. Đối phương khẳng định tiền hoa hồng không thể lại giảm thêm nữa, điều này đã làm cho Tống Á hạ quyết tâm cùng William Morris ký kết hợp đồng.

"Cảm ơn, cảm ơn cậu APLUS, trong thời hạn ba năm tôi sẽ dùng toàn bộ sức lực của tôi..."

Hayden hai tay nắm lấy tay Tống Á, kích động không nên lời.

"Tôi không cần anh hao tổn toàn bộ sức lực, mà là muốn anh hoàn toàn trung thành với tôi. Anh nhất định phải đứng trên lập trường của tôi mà cân nhắc mọi vấn đề, được chứ?"

Tống Á vẫn còn để bụng chuyện lần trước, khi mà Hayden đề nghị hắn đưa bài hát của mình cho Milla.

"Đương nhiên, đương nhiên rồi."

Hôm nay Hayden rất sợ hãi. Donovan tới Chicago hẳn là vì muốn thay William Morris giữ lấy Tống Á, cho dù phải đưa một người đại diện khác thay thế Hayden.

Hayden từ một tên vô danh tiểu tốt ngẫu nhiên được William Morris phái đến chỗ công ty âm nhạc Old Joe giúp Tống Á ký kết hợp đồng thu âm, cho đến khi trở thành một người đại diện bậc trung có thể can thiệp vào công việc của một ngôi sao như Milla. Trong một năm này không nói chuyện gì khác, không tính đến khoản chia phần cho William Morris, thu nhập của Hayden ước chừng phải trên bốn trăm nghìn đô (Ngay cả khi hợp đồng bị chấm dứt, anh ta vẫn được chia 10% trên khoản tiền bản quyền tính theo doanh thu các kỳ tiếp theo của SBK, vì đây là hợp đồng mà anh ta giành được cho Tống Á).

Chủ nghĩa tiêu dùng của nước Mỹ đang thịnh hành, nói không chừng dựa theo thu nhập năm nay của mình thì Hayden đã bắt đầu phải thế chấp tài sản để chi tiêu. Một khi thu nhập của năm tới bất chợt hạ xuống, phá sản là điều rất có khả năng xảy ra.

"Tôi rất vui vì William Morris sẽ phục vụ cậu trong ba năm tới, APLUS."

Donovan nhận lấy ly Champange từ tay Goodman đưa lên, "Chúc cho chúng ta tiếp tục gặt hái được thành công."

"Tiếp tục thành công." Mọi người cùng hô to lời chúc tụng.

"Vậy, với tư cách là người trợ lý đại diện, tôi có thể hỏi một chút, cậu đối với sự phát triển sau này của mình đã có kế hoạch gì chưa?" Donovan hỏi.

"À đúng rồi, quả thực là vẫn còn một dự án rất gấp cần làm."

Tống Á mang việc A+ Audio muốn mua bản quyền bản hòa âmnói ra. "Hoa hồng tối thiểu của thị trường hiện nay phải ở mức 3% trở lên." Hắn thuật lại lời Dyle phán đoán.

"Không vấn đề gì, tôi sẽ xem xét cụ thể việc này rồi mau chóng cho người báo lại." Donovan cầm lấy chiếc cặp da, chuẩn bị chào tạm biệt.

"Tôi..." Hayden nhìn về phía Tống Á.

"Anh nghĩ cách khiến cho SBK mau chóng kết toán các khoản tiền bản quyền giai đoạn tiếp theo càng sớm càng tốt, tôi phải tích tiền để tạo kho bản quyền cho A+ Audio. Bên phía Lowry Bé và lão Joe cũng đều cần dùng tiền gấp, vẫn như cũ, anh có thể cùng bọn họ liên thủ tạo áp lực về phía Daniel."

"Tôi sẽ đi xử lý ngay." Hayden vui vẻ trả lời.