webnovel

Phải làm gì?

Lúc này Hina nhìn đăm chiêu về phía Kazumi

- Nhưng mà khăn đã giật hết rồi còn chỉ mỗi cái này thôi cho nên ai đó chịu lạnh một tí đi nhé haha.

- Vậy sao...

Yuki nhìn chầm chầm vào chiếc khăn trên tay và rồi cậu quay sang dùng chiếc khăn đó lau đi những vết ướt trên mặt của Kazumi

- Yuki-kun?...Ưm ưm.

Kazumi đã rất bất ngờ về hạnh động của Yuki và rồi cô nàng cũng rất phối hợp đứng yên cho Yuki lau từ mặt cho đến tóc của mình

- Tóc em đẹp thật đấy Kazumi, chắc là em đã rất khó khăn để nuôi dưỡng nó như vậy nhỉ?

- Vâng.... em cảm ơn ạ, ban đầu em còn tưởng anh không thích nó nữa cơ.

Không phải nói chắc chắn là Kazumi đã rất vui sướng khi được Yuki lau tóc cho mình mà cậu còn khen tóc cô rất đẹp nữa chứ

- Ah, anh mau lau cho anh đi kìa không thì sẽ cảm lạnh mất thôi.

- À ừ anh biết rồi.

Hai người đang tán tỉnh nhau nhìn rất cảm động nhưng dường như họ đã bỏ quên một điều gì đó thì phải, cho đến khi được đề nghị của Kazumi thì Yuki chuẩn bị dùng chiếc khăn đó để lau mặt mình nhưng rất nhanh chóng là hành động đó đã bị Hina nhất quyết cản lại

- Bên trong vẫn còn một chiếc khăn khác, chiếc này đã bẩn rồi mau đưa cho chị.

Vừa nói cô nàng vừa giựt chiếc khăn ấy khỏi tay của Yuki và hốt hoảng chạy vào trong lấy ra một chiếc khăn mới, lúc này Yuki thầm nghĩ "Haizz, có phải ban đầu thành thật một chút thì sẽ thoải mái hơn không? Chỉ toàn ganh đùa rồi làm khổ bản thân hơn thôi".

- Kazumi.

- Vâng?

- Em mau lên phòng anh đợi trước đi, anh còn phải ghé vào nhà tắm nữa.

- Phòng....anh..ư?

Cô nàng nhanh chóng đỏ mặt ngại ngùng vì được Yuki đề nghị vào phòng riêng của cậu ấy

- Đúng vậy, em chỉ cần đi lên cầu thang và căn phòng gần cầu thang nhất thì chính là phòng của anh đấy.

- Vâng...vâng...em hiểu rồi ạ.><

Nói rồi cậu cũng đi một mạch vào nhà tắm để thay ra bộ đồ ướt nhẹp đầy khó chịu này, còn Kazumi thì trưng ra một vẻ mặt vui sướng tiến thẳng lên cầu thang, trong đầu của cô nàng hiện giờ thì chỉ toàn là "Mình sắp được bước chân vào phòng của Yuki-kun" "Mình sắp được bước chân vào phòng của Yuki-kun".....

Trong phòng tắm, lúc này Yuki hiện đang phải đối mặt với sự chất vấn của Hina, cô nàng liên tục phàn nàn về việc tại sao Yuki lại đưa một người con gái về nhà nhỡ như rằng mẹ biết thì phải làm sao, Yuki cũng chưa nghĩ đến lí do nào để biện hộ cả và cậu cũng chỉ cho rằng chắc chắn mẹ Hatsume sẽ chấp nhận mới quan hệ này thôi

- Sao lúc nào em cũng làm những gì em thích vậy hả?

- Tại lúc đó mưa cũng to mà nhà lại gần hơn trường cho nên em mới....

- Cho nên em mới dẫn cô ta về đây hả? Còn việc hai người sẽ ở chung phòng từ giờ cho đến tối á?

Hina khá tức giận và liên tục trách vấn cậu, Yuki cũng chả muốn làm to chuyện mà chỉ liên tục gật đầu xin lỗi, được một hồi thì Hina cũng chịu dừng lại

- Mồ, chỉ lần này thôi đấy.

- Vâng, cảm ơn chị.

- Mà hai đứa không được làm gì đó mờ ám đấy nhé, không thì chị sẽ nói với mẹ tất cả mọi chuyện đấy.

- Vâng vâng, trăm sự đều nghe theo chị.

Hina nhìn cậu với ánh mắt vừa mệt mỏi vừa thương yêu, tuy cô rất tức giận về việc này nhưng suy cho cùng cô cũng chả muốn phải vỡ trách em trai mình nhiều như vậy đâu

- Chỉ được cái miệng giảo hoạt, thôi em mau thay áo đi, không thì sẽ cảm lạnh đấy.

- Vâng, em biết rồi.

Nói xong thì Hina bước ra khỏi phòng tắm với gương mặt gượm buồn, Yuki cũng chả hiểu nhiều mà chỉ vội thay nhanh quần áo rồi lên phòng.

Trong phòng, hiện tại Kazumi đang phải dè chừng và không biết phải làm gì với cái đống này

- Đây...đây...rốt cuộc đã sảy ra chuyện gì vậy.?

Khắp nơi trong phòng của Yuki chỉ toàn là giấy với giấy, những tờ giấy trắng bị văng tứ tung và sau khi Kazumi tò mò nhặt đại một tờ lên và cô đã thấy rằng, bên trên mặt giấy dường như đã được ai đó phát họa lên một hình vẻ thì phải, nhưng hình vẻ này chỉ vừa mới hình thành được một nữa mà đã bị gạch chéo rồi vứt xuống sàn cùng những tờ giấy khác, cô tiếp tục nhặt những tờ nữa để xem bên trên đó có gì nhưng tờ nào cũng như tờ nào, hình vẻ nào cũng chưa thể hoàn chỉnh và trên đó còn có một giấu gạch chéo lớn nữa.

- Đây là phòng của Yuki-kun không sai, nhưng tại sao lại bừa bộn như vậy chứ...

Cô cầm những tờ giấy trên tay và đảo mắt khắp cả căn phòng, ngoài những tờ giấy khác đang nằm tứ tung ra thì cũng chả có gì được gọi là ở bẩn cả, phải nói là rất chi là sạch sẽ luôn, đột nhiên cánh cửa phòng được mở ra

- Yo, Kazumi, đang làm gì vậy?

- Á á Yuki-kun..?

- Hừm? làm gì mà kinh ngạc dữ vậy.

- À không....không... tớ hơi bất ngờ tí..

Kiểu như là vừa mới làm xong chuyện mờ ám mà đột ngột bị phát hiện, Kazumi run rẩy lấp bấp nói với bộ dạng sợ hãi, Yuki lúc này cũng chịu để ý đến những tờ giấy mà Kazumi đang cầm trên tay

- Xin lỗi nha, chắc là gió đã thổi vào từ cửa xổ cho nên bọn chúng mới bay văng tứ tung như vậy.

- Ể? À...không sao, tớ phụ cậu dọn nhá.

Nói xong hai người cùng nhau gom hết lại những tờ giấy có hình vẻ kì quặc đó, được một lúc thì tờ cuối cùng cũng được cắt lại

- Nè Kazumi.

- Dạ vâng?

- Bộ em không thấy lạnh hả?

- Vâng...?

Yuki bất ngờ lên tiếng hỏi về vấn đề trước mắt của Kazumi, cô ấy hiện vẫn đang mặc cho mình một bộ đồ ướt nhẹp và cho tới khi Yuki thắc mắc thì cô ấy mới nhận ra và nhìn xuống phần ngực của mình, áo đã bị ướt đẫm trở nên trong suốt cho nên áo ngực của cô ấy cũng đã lồ lộ ra, Kazumi đỏ mặt ngượng ngùng dùng hai tay để che lại và nhìn và phía Yuki với gương mặt như muốn nói "Cậu đã nhìn thấy gì chưa?" Vậy. Yuki thì cũng chả quan tâm đến hành động của Kazumi mà liền tiến đến mở ra cửa tủ quần áo của mình

- Chiếc áo Hoodie này khá rộng, anh nghĩ nó sẽ phù hợp với em lắm đó.

Vì cô nàng đang mặc váy đồng phục cho nên cậu đưa cho cô ấy một chiếc áo rộng để thay luôn phần quần mặc, khỏi nói thì Kazumi rất xấu hổ về vấn đề này, lần đầu tiên cô rơi vào tình trạng như thế này cho nên cũng chả biết phải làm gì mà cũng chỉ làm theo lời thúc giục của Yuki mà thôi, cô đưa một tay vớt lấy chiếc áo còn tay kia vẫn làm nhiệm vụ là che lại phần trong suốt ở ngực, gương mặt cô ngày càng ngượng đỏ y như rằng là bị cảm rất nặng vậy

- Vậy...vậy em xuống nhà tắm thay..----

- Không cần đâu, em cứ thay luôn ở đây đi, anh sẽ không nhìn trộm em đâu.

Ý định của Kazumi đã bị Yuki ngắt quảng và cô cũng không ngờ là Yuki lại có thể nói ra một đề nghị như vậy với một người con gái, Kazumi xấu hổ

- Nhưng...nhưng mà....Vâng ạ.