C48
[Ký Ức Quá Khứ Triệu Tú]
Triệu Tú sinh ra trong lòng hoàng tộc, là người con trai thứ hai của Vua. Giống như hai người anh em trai còn lại, cậu cũng yêu mến và ngưỡng mộ chị gái mình, Trưởng Công chúa Y Nguyệt, vì cô dịu dàng và rất quan tâm đến các em.
Một hôm, Triệu Tú ra khỏi hoàng cung, bỗng nhiên bị một tên thích khách ngoại quốc tấn công. May mắn thay, cậu nhanh nhẹn và đã né tránh được những đòn đánh chí mạng. Nhưng tên thích khách vẫn không buông tha, hắn ta tiếp tục rượt đuổi Triệu Tú. Cậu ta đã gần như bị tên thích khách bắt kịp thì Y Nguyệt xuất hiện, kiếm của cô chém xuống như một tia chớp, giết chết tên thích khách ngay tại chỗ. Sự kiện đó đã gia tăng thêm động lực cho Triệu Tú, cậu muốn trở nên mạnh mẽ hơn để có thể bảo vệ được cho chị gái của mình.
Lúc đầu, Triệu Tú chỉ nghĩ rằng tình cảm mình dành cho Y Nguyệt chỉ là tình cảm yêu thương chị em bình thường. Nhưng rồi cậu nhận ra rằng cậu đã yêu cô say đắm, một tình yêu mạnh mẽ và không thể kiểm soát. Cậu nhận thức được rằng nếu như cậu không thể trở thành Hoàng đế thì sau này Ân Hoà hoặc Kỳ Anh sẽ có thể lên ngôi Vua và được ở bên Y Nguyệt. Nghĩ đến viễn cảnh ấy, cậu ta như bị ném vào vực thẳm của sự tuyệt vọng. Cậu không thể chấp nhận được chuyện đó. Từ đó, cậu dốc toàn lực luyện tập, học hành chăm chỉ hơn để có thể lên ngôi Vua và được ở bên Y Nguyệt, để không ai có thể cướp đi tình yêu của cậu.
Cậu ta cũng thường xuyên đi tập luyện và chiến đấu với nhiều đối thủ mạnh mẽ hơn mình để gia tăng thêm kinh nghiệm và nâng cao tài kiếm pháp. Năng lực võ nghệ của cậu không ngừng tăng lên theo từng ngày, khiến cậu ngày càng trở nên tự tin. Trong thời gian này, Y Nguyệt luôn ở cạnh động viên quan tâm đến cậu trong lúc luyện tập. Cô luôn khuyến khích cậu phấn đấu và nói rằng cô tin tưởng cậu sẽ trở thành một người anh em và một người Hoàng đế tuyệt vời.
Y Nguyệt cũng rất thân thiết với Ân Hoà, anh trai ruột của cậu. Điều này khiến Triệu Tú khó chịu, cậu ta như bị gai cắm vào tim mỗi khi nhìn thấy hai người họ cười nói vui vẻ bên nhau. Y Nguyệt luôn khen ngợi Ân Hoà, nói anh ấy tốt bụng, thấu hiểu cô. Lời khen ngợi ấy như những lưỡi dao cắt xé lòng Triệu Tú, cậu ta càng ghét Ân Hoà hơn bao giờ hết.
Năm 13 tuổi, Ân Hoà bị phát hiện mắc căn bệnh nan y. Căn bệnh tuy không gây chết người nhưng cũng làm sức khỏe anh trở nên yếu ớt hơn so với những người bình thường. Y Nguyệt đã rất buồn bã, cô luôn ở bên chăm sóc cho Ân Hoà, ánh mắt cô chứa đầy sự lo lắng và yêu thương. Triệu Tú nhìn thấy cảnh đó, lòng cậu ta như bị nắm bắt bởi nỗi ghen tuông và sự tức giận
Năm 14 tuổi, ngày kiểm tra tài năng của các Hoàng tử đã đến. Đây là ngày định mệnh, ngày mà Triệu Tú đã luôn mong chờ với sự háo hức và quyết tâm. Cậu ta đã luyện tập không ngừng nghỉ trong suốt nhiều năm qua, mỗi giọt mồ hôi, mỗi vết thương đều là minh chứng cho sự nỗ lực phi thường của cậu. Trải qua bao kỳ thi căng thẳng, Triệu Tú đã vượt qua Ân Hoà và Kỳ Anh, đạt được ngôi vị Hoàng đế như một chiến thắng vĩ đại.
Cậu ta tưởng rằng giờ đây đã có thể quang minh chính đại sống hạnh phúc với Y Nguyệt, người chị gái mà cậu luôn thầm yêu thương . Nhưng điều cậu không thể ngờ được là Y Nguyệt đã bỏ đi ngay sau khi cậu lên ngôi. Cô đã rời khỏi hoàng cung, bỏ lại Triệu Tú một mình trong cung điện lạnh lẽo. Cậu ta như bị ném vào vực thẳm của sự tuyệt vọng, tất cả những giấc mơ, những nỗ lực của cậu đều tan vỡ như bọt biển. Ngôi báu Hoàng đế trở nên vô nghĩa khi không có Y Nguyệt ở bên cạnh. Cậu ta như một con chim mất cánh, lạc lõng trong cung điện vô tình và lạnh nhạt.
Triệu Tú rơi vào trầm cảm và tự cô lập mình khỏi thế giới, phớt lờ mọi người bất kể đó là ai. Cậu ta trở nên lạnh lùng và vô cảm, không còn sự yêu thương hay lòng tốt nào nữa. Cậu ta chỉ muốn tìm kiếm Y Nguyệt và trừng phạt những người mà cậu cho là đã cướp đi tình yêu của cậu.
Triệu Tú không thể chấp nhận sự thật rằng Y Nguyệt đã rời đi. Cậu ta quyết tâm phải tìm ra lý do và người đứng sau sự biến mất của cô. Nhớ lại những ngày tháng trước khi Y Nguyệt biến mất, cậu ta nhận thấy Ân Hoà luôn ở bên cô, thì thầm tâm sự với cô. Sự nghi ngờ nảy sinh trong lòng Triệu Tú, cậu ta tin rằng Ân Hoà phải biết điều gì đó.
Cậu ta tra tấn Ân Hoà một cách dã man, không ngần ngại sử dụng bạo lực để ép anh trai mình phải nói ra sự thật. Cuối cùng, Ân Hoà chịu thừa nhận rằng Y Nguyệt đã tâm sự với anh rằng cô muốn rời xa Hoàng cung sống một cuộc đời tự do và Ân Hoà đã đồng ý giúp cô lên kế hoạch rời khỏi Hoàng cung. Lời thừa nhận ấy như một tia chớp sét đánh vào lòng Triệu Tú, cậu ta tức giận điên cuồng. Cơn hận thù và ghen tuông như bùng nổ trong lòng cậu ta, như một ngọn lửa bất chấp mọi rào cản, thiêu rụi tất cả lý trí của cậu. Cậu không thể chịu đựng nổi sự thật rằng trong lúc buồn tủi Y Nguyệt đã chọn chia sẻ nỗi buồn trong lòng mình với Ân Hoà thay vì cậu.
Cùng đêm đó, Triệu Tú đã giết người anh trai mình một cách dã man. Cậu ta bỏ mặc Ân Hoà nằm chờ chết dưới sàn nhà be bét máu rồi tự giả bộ sắp đặt sự tình như Ân Hoà bị thích khách giết.
Sự tàn nhẫn của Triệu Tú không dừng lại ở đó. Cậu ta biết rằng Kỳ Anh là người duy nhất có thể phát hiện ra sự thật về cái chết của Ân Hoà. Cậu ta sợ hãi rằng Kỳ Anh sẽ báo thù cho anh trai mình, vì vậy cậu ta quyết định phải thủ tiêu Kỳ Anh trước khi quá muộn. Cậu ta cho người đi tìm Kỳ Anh với ý định giết chết anh. Lòng cậu ta đầy ắp sự căm ghét và tham lam, cậu ta sẵn sàng làm mọi điều để bảo vệ ngôi vị của mình và tìm kiếm Y Nguyệt, sự hạnh phúc mà cậu ta cho là đã bị cướp đi.
Mười năm sau, Triệu Tú đã tìm được Y Nguyệt. Cậu ta như bị hút vào một vòng xoáy của niềm vui sướng và sự hạnh phúc khi gặp lại người mình yêu thương. Cậu ta quên bẵng đi tất cả những sự tàn nhẫn mà mình đã gây ra, cậu ta chỉ muốn ở bên Y Nguyệt, muốn bù đắp cho những năm tháng mất mát. Cậu ta quyết định tạm thời không tìm Kỳ Anh nữa, cậu ta mặc định trong đầu rằng Kỳ Anh đã chết rồi. Cậu ta không muốn nhớ lại những hành động tàn nhẫn của mình, cậu ta chỉ muốn sống trong sự hạnh phúc giả tạo bên cạnh Y Nguyệt.