Bảy người Lam Hiên Vũ đều im lặng, thời gian cũng quá gấp rồi. Hôm nay thông báo, ngày mai xuất phát?
Không nghi ngờ gì nữa, địa điểm thi không phải là học viện Sử Lai Khắc.
Tiêu Khải đứng dậy đi đến trước mặt Lam Hiên Vũ, trầm giọng nói: "Thân làm lớp trưởng và cũng là đội trưởng của tiểu đội các cậu, cậu phải nhớ, các cậu chấp hành lần này là một nhiệm vụ thực sự về mặt ý nghĩa, chứ không phải là một hạng mục đánh giá mà học viện mở ra cho các cậu. Điều này có nghĩa là các cậu có khả năng thực sự phải đối mặt với nguy hiểm. Còn nhớ cái mà tôi từng nói với các cậu không? Bất kể lúc nào cũng không được trông chờ vào người khác, phải dựa vào sức mạnh của chính mình. Các tiền bối của Đường Môn sẽ chiếu cố các cậu, nhưng, cái đó không có nghĩa là các cậu không cần làm gì cả, càng không có nghĩa là các cậu sẽ không gặp nguy hiểm. Yêu cầu của tôi đối với cậu là bảy người các cậu phải nguyên vẹn trở về."
"Vâng, em đã hiểu." Lam Hiên Vũ trịnh trọng gật đầu.
Soutenez vos auteurs et traducteurs préférés dans webnovel.com