Tay trái của Lam Hiên Vũ vừa giơ lên, Lam Ngân Thảo màu bạc lập tức từ trong bàn tay của cậu chui ra. Đối mặt với áp lực này, thậm chí không đợi cậu khống chế, thì một đám cây cỏ đã hạ xuống, cuốn dọc theo ngón tay của cậu mà hạ xuống dưới, quấn quanh toàn bộ cánh tay của cậu,Lam Ngân Thảo màu bạc vừa phóng thích ra, Lam Hiên Vũ lập tức cảm nhận mọi thứ xung quanh rõ ràng hơn rất nhiều, ngay cả sự mạnh yếu của áp lực cậu cũng có thể cảm nhận được. Thủy nguyên tố tự động ngưng tụ lại, hóa thành một cái vòng bảo hộ, bảo hộ xung quanh cơ thể của cậu.
Ngay lúc này, cậu đột nhiên cảm thấy được áp lực đang thay đổi, không còn áp bách từ bốn phương tám hướng nữa, mà biến thành chỗ mạnh, chỗ yếu.
Cậu vội vàng không chế vòng bảo vệ bằng nước của mình đi, đối kháng những áp lực kia, nỗ lực khống chế.
Na Na mỉm cười, một đứa trẻ thông minh thì căn bản không cần hướng dẫn gì nhiều, nó sẽ tự nhiên phản ứng với những áp lực mà nàng mà làm ra.
Chỉ một lát sau, Lam Hiên Vũ bắt đầu cảm thấy mình mệt rồi. Đầu tiên là hồn lực càng ngày càng không theo kịp.
Áp lực của Na Na tạo cho cậu đạt đến mức độ nhất định thì không gia tăng nữa, nhưng phần áp lực này vẫn duy trì ở mức độ đó, không ngừng biến hóa để tấn công cậu.
Ngoại trừ Hồn lực mệt mỏi ra, thì cậu còn mệt mỏi trên cả tinh thần nữa, cậu liên tục khống chế thủy nguyên tố để hình thành vòng bảo hộ, cảm giác mệt mỏi đã xuất hiện. Tuy cậu đã quá mệt mỏi nhưng áp lực vẫn chưa có biến mất.
Mà cảm giác của Nam Trừng cũng giống cậu y đúc, tuy rằng nàng đã là lục giai Hồn đế, nhưng áp lực lên người của nàng cũng nhiều hơn Lam Hiên Vũ nhiều. Quần áo sau lưng nàng đã bị ướt đẫm từ lâu rồi.
Nàng từ bên cạnh cũng thấy được Lam Hiên Vũ đang phóng thích thủy nguyên tố để hình thành vòng bảo vệ, có vẻ như trạng thái của cậu rất giống của mình.
Khó lường nha! Nhất tâm nhị dụng, một lần cho hai mẹ con mình áp lực, lại khống chế chuẩn đến như vậy, khả năng khống chế của người này thật quá đáng sợ.
"Điện hạ, ta..." Tới lúc này, Nam Trừng đã hoàn toàn yên tâm. Mà ở dưới áp lực này, nàng cũng đã có cảm giác sắp chịu không nổi nữa rồi.
"Kiên trì." Bên tai truyền đến giọng nói của Na Na.
"A?" Nam Trừng ngẩn người.
"Sở dĩ ngươi không có cách nào đột phá. Bởi vì ngươi quá mức bảo vệ chính mình, không đạt tới cực hạn của mình, không có áp lực từ bên ngoài, cho nên tốc độ thăng cấp Hồn lực của ngươi mới trở nên chậm chạp như vậy." Giọng nói của Na Na quanh quẩn trong đầu nàng.
"Vâng." Nam Trừng chỉ có thể cười khổ gật đầu đáp ứng, nàng cũng không thể nói là, mình không có hứng thú với việc tăng lên thực lực, bởi vì mình là chỉ một nhân viên nghiên cứu mà thôi.
Đương nhiên là nàng cũng chưa từng gặp qua dạng áp lực nhiều như vậy, nàng đâu phải là Hồn sư chủ chiến đâu.
Sau đó áp lực trên người của nàng càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Mà ở bên này, tình huống của Lam Hiên Vũ cũng tương tự, áp lực cũng chỉ duy trì sự cân bằng trong một thời gian ngắn, sau đó đột nhiên tăng cường.
Lam Hiên Vũ há to miệng, muốn nói gì đó, nhưng cậu phát hiện ra mình không nói được tiếng nào, cũng không dám phân tâm.
"Thình thịch, thình thịch, thình thịch!" Cậu nghe được tiếng tim đập càng ngày càng nhanh của mình.
Rất khó chịu! Na Na lão sư, con không kiên trì nổi rồi!
Vẻ mặt tội nghiệp của Lam Hiên Vũ nhìn Na Na, Na Na cũng nhìn cậu, trên mặt nàng luôn mang theo nụ cười hiền lành, mà trong ánh mắt của nàng, thì mang theo sự cổ vũ.
Thấy được ánh mắt của nhau, trong lòng của Na Na trở nên mềm nhũn, nàng vô thức buông lỏng áp lực. Mà ánh mắt của Na Na đối với tiểu Hiên Vũ, lại là một loại cỗ vũ vô hình. Theo vô thức, cậu ưỡn ngực, ánh mắt dễ thương đáng yêu của cậu trở nên kiên định mạnh mẽ.
Hai tay của cậu nắm mạnh, đột nhiên, tay phải của cậu sáng lên, một vệt ánh sáng màu vàng sáng lên, đám Lam Ngân Thảo màu vàng chui từ trong lòng bàn tay của cậu chui ra, trong ánh mắt kiên định của cậu, đám Lam Ngân Thảo này của cuốn dọc theo bàn tay của cậu, nhanh chóng bao trùm toàn bộ bàn tay phải của cậu.
Một dòng nước ấm theo bàn tay phải truyền khắp toàn thân của cậu, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy được cơ thể của mình nhẹ hơn rất nhiều, áp lực đột nhiên giảm bớt đi rất nhiều, rất nhiều. Nhưng cũng có điều làm cậu cảm thấy rất kinh ngạc là, cậu cảm thấy cơ thể của mình tràn đầy năng lượng.
Ngay cả lòng tin của cậu cũng tăng cường rất nhiều.
Từ khi Võ Hồn thức tỉnh, thì cậu đã có được Lam Ngân Thảo màu vàng và Lam Ngân Thảo màu bạc. Mà Lam Ngân Thảo màu vàng thì có thể khống chế thủy nguyên tố. Còn tay phải của cậu chỉ có một cái Hồn hoàn màu trắng, mặc dù câu thử như thế nào, nhưng lại không thể phóng ra được Hồn kỹ.
Tại thời điểm này, lần đầu tiên cậu cảm nhận được đám Lam Ngân Thảo màu vàng này mang lại biến hóa, cái này, giống như lực lượng vậy? Khi ý chí của cậu bắt đầu kiên định, thì Hồn kỹ của đám Lam Ngân Thảo ở tay phải này cũng bị kích phát ra rồi.
Cũng đúng lúc này, cậu cảm thấy hồn lực đã bị tiêu hao của mình lại tăng lên một cách mãnh liệt. Giống như khôi phục kha khá Hồn lực vậy.
Mà Lam Ngân Thảo màu bạc bên tay trái cũng có những rung động nhẹ, nó và Lam Ngân Thảo màu vàng tạo cho cậu một loại cảm giác rất giống nhau.
Hai loại năng lượng khác nhau này từ hai bàn tay của cậu mà chảy ngược về, chảy thẳng vào trong cơ thể của cậu.
Na Na vẫn luôn ở đây cảm thụ sự biến hóa cơ thể của cậu thì nàng đột nhiên biến sắc, áp lực tác động lên người của Lam Hiên Vũ nhanh chóng biến mất, chỉ một cái lóe lên thì nàng đã ở trước mặt Lam Hiên Vũ, không chút do dự đặt tay lên ngực của cậu.
Hai loại năng lượng này từ cánh tay mãnh liệt truyền vào người của Lam Hiên Vũ, những nơi nó đi qua làm cho thân thể của cậu trương lên, mà nơi chúng đang trùng kích, lại là phía ngực của Lam Hiên Vũ, là nơi chứa tim của cậu.
Thời gian mà Na Na xuất thủ, vừa kịp lúc hai cỗ năng lượng này chuẩn bị tiếp cận và va chạm lẫn nhau. Nàng đem Hồn lực nhẹ nhàng rót vào người của Lam Hiên Vũ, nhanh chóng biến thành một cơn lốc để kéo hai cỗ năng lượng này xoay tròn, không cho chúng chạm vào nhau. Sắc mặt của Na Na giật mình, sau đó trở nên kinh hoàng.
Áp lực biến mất, Nam Trừng lập tức mở miệng ra, liên tục thở dốc, đồng thời nàng cũng thấy được động tác của Na Na, thấy được sự biến hóa của cơ thể Lam Hiên Vũ, cũng làm nàng hoảng sợ.
Lúc này Lam Hiên Vũ đã khác xa lúc bình thường, Nam Trừng ngạc nhiên thấy được, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, xuất hiện những đường vân, những đường vân ở bên trái là màu bạc, những đường vân bên phải là màu vàng. Hai loại đường vân khác nhau dũng mãnh lao tới phía trung tâm, dường như muốn áp chế đối phương.
Cơ thể của Lam Hiên Vũ cũng bành trướng ra vài phần, mà Hồn lực trên người của cậu mạnh hơn bình thường rất nhiều, hai con mắt cậu đã biến thành một màu bạc một màu vàng, khuôn mặt xinh đẹp nhỏ bé lúc này nhìn qua làm người khác sợ hãi.
"Điện hạ, Hiên Vũ, Hiên Vũ nó bị sao vậy?" Nam Trừng nghẹn ngào kêu lên.
Na Na nhíu màu, "Năng lượng biến dị, đứa bé này là song sinh Võ Hồn, trong cơ thể có hai loại năng lượng tồn tại. Lúc trước hình như mới chỉ thức tỉnh một loại, mà bây giờ dưới áp lực của ta, loại năng lượng còn lại cũng bắt đầu thức tỉnh. Chúng cảm nhận được nhau, ngay lập tức liền muốn đánh nhau. Vô cùng phiền phức."
Mồ hôi trên trán của Nam Trừng ngày càng nhiều, điều này xảy ra quá bất ngờ, không có báo hiệu trước.
"Có nguy hiểm hay không?" Nàng run giọng hỏi.
Na Na trầm giọng trả lời: "Rất nguy hiểm. Nếu để cho hai loại năng lượng này va chạm trong cơ thể của Lam Hiên Vũ, thì khả năng cao cơ thể cậu sẽ bị nổ. Nhưng vì sao ta lại cảm thấy cỗ năng lượng này có cảm giác rất quen thuộc?" Nàng nhíu chặt lông mày, nỗ lực nhớ lại, nhưng hết lần này tới lần khác lại nghĩ không ra. Nếu như cố hết sức, thì sẽ xảy ra đau đầu.
"Vậy làm sao bây giờ?" Nam Trừng vội vàng hỏi.