Tiếng trẻ con khóc lóc ầm ĩ.
Phóng viên Tôn ngây người nhìn tình huống trước mắt. Xem ra Lệ Duệ thật sự sợ Nhị Mao, còn là rất sợ nữa. Một đứa bé ngày ngày ở chung với thú cưng nhà mình cũng có thể bị nó dọa cho sợ đến mức tè ra quần. Vậy nên nói là thú cưng quá hung mãnh hay là trẻ con quá yếu ớt?
Phóng viên Tôn thầm lắc đầu, Lệ Duệ thật không giống con đẻ của boss Lệ.
Bên kia, Thiệu Huy rất 'quan tâm' hỏi: "Tiểu Duệ, cậu không sao chứ? Sợ Nhị Mao thì cứ nói thẳng, cũng không phải chuyện mất mặt gì. Lớn như vậy rồi mà vẫn bị dọa đến tè ra quần thì mới mất mặt nhé. Nhanh đi thay quần áo đi, có bao nhiêu người đang nhìn thấy đấy, xấu hổ quá đi mất."
Câu nói ngây thơ của trẻ con càng làm Lệ Duệ khóc nhiều hơn.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com