Hạ Lăng dắt Thiệu Huy vào phòng ngủ.
Đây là lần đầu tiên cô đến đây sau khi Lệ Lôi thông tầng chung cư.
Phòng ngủ không thay đổi quá nhiều so với mấy năm bọn họ mới quen biết, chỉ khác là trên tường có nhiều khung ảnh hơn, có bức ảnh là khi bọn họ cùng đi khu vui chơi, cùng ngắm biển, có bức ảnh là tự chụp trên bãi biển… Từng khung hình đều được sắp xếp rất cẩn thận, nhìn đã thấy ấm áp và hạnh phúc.
Thiệu Huy cũng nhìn những bức hình đó.
Một lát sau, thằng bé ngẩng đầu lên hỏi Hạ Lăng: "Chị, trước kia chị và chú Lệ là một đôi ạ?"
Hạ Lăng nói: "Đã là chuyện quá khứ rồi."
Thằng bé như không nghe thấy lời của cô mà cứ thế nói: "Những tấm ảnh này đẹp thật đấy, chị xem tấm này này, chú Lệ bảo vệ chị đây này, giúp chị len qua đám đông. Còn cả tấm này nữa, chị đang nhìn chim cánh cụt, còn chú Lệ lại nhìn chị. Tấm này, tấm này…"
Thằng bé lần lượt điểm qua từng bức ảnh một.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com