Từ ánh mắt của Đinh Nhất tôi có thể nhìn ra anh ta cũng đã khôi phục thị lực. Nhưng tình huống trước mắt dường như không thích hợp lắm, sắc mặt của họ đều rất khẩn trương, như lâm đại địch.
"Tình huống thế nào?" Tôi dùng khẩu hình dò hỏi Đinh Nhất.
Nhưng anh ta lại tỏ ý bảo tôi trước đừng hỏi gì, theo sát anh ta, chúng tôi lập tức xuống thuyền rời đi… Tôi thầm nghĩ tốt xấu gì người ta cũng cứu chúng tôi, chẳng lẽ lúc đi cũng không chào hỏi một tiếng ư?
Ai ngờ vào lúc này, vì căng thẳng quá mà giám đốc Tôn không nhìn rõ dưới chân, đá ngã lăn một cái thùng sắt. Chỉ nghe vang lên tiếng rổn rảng khá lớn, lập tức thu hút sự chú ý của những người khác trên thuyền.
"Mắt của mọi người khỏi rồi à?" Trần Cường vui vẻ hỏi.
Unterstützen Sie Ihre Lieblingsautoren und -übersetzer bei webnovel.com