"Niệm Chi! Niệm Chi! Em định làm gì vậy?" Thấy du thuyền nhà mình đang lao nhanh như tên bắn vào con thuyền màu xanh sẫm trước mặt, Âm Thế Hùng hốt hoảng ôm súng bắn tỉa vội quay lại buồng lái mở cửa khoang ra.
Anh ta cuống quá cho nên phải mất một lúc lâu mới mở được cửa khoang.
Bên trong buồng lái, Cố Niệm Chi quay lưng về phía anh ta, dáng người mảnh khảnh nghiêm nghị đứng đó, hai tay nắm chặt bánh lái, mắt không chớp nhìn thẳng về phía trước.
Chiếc du thuyền hình con thoi màu xanh sẫm đã gần ngay trước mặt rồi.
Âm Thế Hùng nhắm mắt lại, ném súng bắn tỉa đi. Ngay lúc hai chiếc du thuyền đâm vào nhau, anh ta liền nhào tới từ phía sau ôm chặt lấy Cố Niệm Chi, lấy thân mình làm dây an toàn cố định cô ở giữa bánh lái và ngực mình.
Lực va chạm khổng lồ giữa hai chiếc du thuyền khiến xương cốt toàn thân Cố Niệm Chi kêu răng rắc, may mà có Âm Thế Hùng che chở cho cô thì cô mới không bị lực quán tính hất văng ra ngoài.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com