Cố Niệm Chi nghe thấy giọng Âm Thế Hùng liền vội vàng bò dậy khỏi sàn tàu, xông tới ngăn tủ Âm Thế Hùng để hộp súng, ôm lấy hộp súng dài nhất vào lòng rồi nhào qua chỗ Âm Thế Hùng ở buồng lái.
Cô gần như đổ sấp xuống sàn buồng lái, bởi vì lại có thêm một viên đạn xuyên giáp nữa vừa rít lên lao xuyên qua chiếc du thuyền.
Âm Thế Hùng giận dữ, giơ chân đạp bay hộp súng ra khỏi tay Cố Niệm Chi.
Anh ta bắt lấy hộp súng đưa ra sau bánh lái, từ lúc mở hộp đến lúc lắp xong chỉ mất khoảng mười lăm giây.
Lúc này Cố Niệm Chi mới vừa dùng đầu gối lết đến bên chân Âm Thế Hùng.
Nghe tiếng đạn lên nòng, cô ngửa đầu nhìn thấy Âm Thế Hùng đã vác khẩu súng đen thui đi ra khỏi buồng lái.
"Em ở đây chờ đi, đừng ra ngoài." Âm Thế Hùng không quay đầu lại, chỉ dặn cô một câu rồi đi thẳng ra ngoài buồng lái, hơn nữa còn tiện tay khóa cửa lại.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com