"Cho nên sự việc chính là như vậy."
Trong căn phòng yên tĩnh trống trải có đặt vài chậu trồng những loài cây thường xanh, lá bản to, phía trước những chậu là bộ ghế sofa màu đậm lịch sự, tao nhã. Hạ Lăng mặc một chiếc váy dài trắng ngồi trên ghế sofa, châm thêm trà vào chung trà sứ xanh. Đối diện cô là một người đàn ông đang ngồi, chiếc áo sơ mi Armani đắt đỏ xộc xệch trên người, nút áo gài hờ hững, tay áo xắn lên một nửa, phối hợp với vẻ mặt gắt gỏng đúng là hơi đáng sợ.
"Diệp Tinh Lăng cô điên rồi đúng không?" Lâm Úc Nam mở miệng ra là mắng cô: "Năm nay cô mới bao nhiêu tuổi? 24 tuổi? Vẫn chưa yêu đương hay lấy chồng mà đã muốn làm mẹ, nhận nuôi một đứa trẻ? Cô đã từng nghĩ đến cảm xúc của fan không? Có còn muốn lăn lộn trong giới giải trí không?"
"Tôi…"
"Tôi cái gì mà tôi! Mau đưa đứa bé kia đi, nhanh!" Lâm Úc Nam lớn tiếng.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com