Sắc mặt Cố Cẩm Tú thay đổi, rõ ràng cô ta cũng nhận thấy sự thật đó nên gầm lên: "Cây Thế Giới! Tại sao mi phải khống chế ta? Buông ta ra!"
[Đừng giãy giụa nữa.] Trong không khí có tiếng trả lời xa xăm và lạnh tanh của cây Thế Giới, [Con đàn bà ngu xuẩn tự cho là thông minh, ta chỉ lợi dụng cô để vào được đây mà thôi. Người có thể kiềm chế ta chỉ có một, đó là nữ vương bệ hạ. Cô ư? Nằm mơ giữa ban ngày.]
Sắc mặt Cố Cẩm Tú trắng bệch, cô ta nhận ra mình lại thua Hạ Anh Lạc một lần nữa.
Cô ta lắc đầu, sắc mặt dần dần trở nên điên cuồng: "Không thể nào... Không thể nào!" Chuyện cô ta không thể chịu đựng nổi đó chính là thua Hạ Anh Lạc, huống hồ vừa rồi mới trải qua kiếp nạn sống chết, cô ta cho rằng mình đã khống chế được cây Thế Giới và trở thành thiên hạ vô địch. Nhưng bỗng nhiên lại được biết rằng tất cả mọi thứ đều vô căn cứ, sao cô ta có thể không thất vọng và phẫn nộ?
Support your favorite authors and translators in webnovel.com