Hô hấp của Hạ Anh Lạc hơi thít chặt lại.
Kim Linh Nhi đã kêu lên: "Đó không phải Vệ Lăng Nam ư? Sao anh ta lại ở đây?"
"Lái xe đi." Hạ Anh Lạc nói, cô không muốn có liên lụy gì với Vệ Lăng Nam nữa.
Tài xế thử khởi động chiếc xe vài lần, khó xử nói: "Cô chủ, không được. Tôi không vòng qua được."
Hạ Anh Lạc hơi tức giận: "Bác Lưu, bác là tài xế tốt nhất của nhà chúng ta, sao lại vòng qua một người cũng không được?!"
Trên trán tài xế đổ mồ hôi: "Tốc độ của cậu ta nhanh đến mức quả thật… quả thật không giống người…"
Hạ Anh Lạc: "…"
Được thôi, cô không nên tức giận với tài xế. Vệ Lăng Nam vốn không phải người, sao có thể yêu cầu loài người bình thường thắng được anh ta?
"Tôi xuống xem thử." Cô cam chịu nói.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com