"Chuyện này… nói thế nào nhỉ? Dù sao tôi cũng không phải đi làm từ thiện, không có nghĩa vụ phải giúp đỡ người khác, đó không phải là số tiền nhỏ, nhưng mà… Nếu em gái Tiểu Miên của tôi chủ động tới tìm tôi, thì tôi sẽ nể mặt con bé mà ra tay giúp đỡ. Dù sao cũng là người một nhà, một nét bút không viết được hai chữ Hoắc."
Hoắc Miên xem đến đây thì vô cùng tức giận, siết chặt điều khiển từ xa.
"Hoắc Tư Khiêm, cho dù tôi có cùng đường thì tôi cũng không đi cầu xin anh, đồ đê tiện…"
Mấy hôm trước cô đã trả lại vòng ngọc mà Hoắc Tư Khiêm từng tặng cho cô.
Nghe nói vòng ngọc trị giá tám triệu, lúc ấy Chu Linh Linh còn khuyên cô bán đi lấy tiền.
Nhưng vừa nghĩ đến những gì mà Hoắc Tư Khiêm đã làm, cho dù bán lấy tiền thì cô cũng cảm thấy ghê tởm số tiền đó.
Cho nên, cô vẫn cứ trực tiếp trả lại đồ. Mấy ngày không gặp mặt anh ta, bây giờ mới nhìn thấy anh ta trên tivi.
Anh ta còn phát biểu những lời dối trá như vậy, cô tức chết đi được…
Support your favorite authors and translators in webnovel.com