webnovel

Trận chiến

"Này con rắn kia! Mau ra đây!" Ngộ Không hét vào mặt nước

Mặt nước nổi bọt và con rồng trào lên nhìn thằng vào Ngộ Không

"Hehe, ta đã quay lại và tính sổ ngươi! Chết đi!" Ngộ Không chuẩn bị tư thế chiến đấu và xoay gậy như ý rất nhiều vòng

"Pfft" con rồng nhìn Ngộ Không đầy khinh bỉ, như thể nó đang thấy 1 con khỉ múa xiếc

"Ừ cứ kiêu ngạo đi! Ta sẽ cho ngươi xem thế nào là sức mạnh tuyệt đối!"

Ngộ Không liền nhảy tới còn rồng, ra đòn với tốc độ nhanh

Con rồng thấy thế liền thở ra 1 luồng gió lạnh với ý định thổi bay Ngộ Không đi

Ngộ Không sử dụng gậy như ý và xoay nó như cánh quạt, tạo sức gió tương đương với rồng

"Hừm! Chỉ có thế thôi á?" Ngộ Không đáp xuống mũi rồng, liền giữ chặt râu của rồng rồi kéo thật mạnh

"RAGHHHHHH!!!!" Đau đớn, rồng ngay lập tức vùng vẫy làm Ngộ Không khó đứng vững nên liền nhảy ra

Sau đó, con rồng tức giận trừng mắt nhìn Ngộ Không, bắt đầu tỏa ra năng lượng mạnh hơn lần đụng độ trước đó

"Vậy là ngươi bắt đầu nghiêm túc, chỉ tiếc là rắn cũng chỉ là rắn!" Ngộ Không cười toe tét, cũng tỏa ra năng lượng mạnh mẽ và nóng như lửa đốt

Con rồng vung đuôi vào Ngộ Không, Ngộ Không kịp lúc dùng gậy cản cuộc tấn công nhưng lại bay vào hang động gần đó và khiến nó sụp đổ

"Gậy như ý, TO RA!!!" Đột nhiên 1 cây gậy trở nên to lớn làm bay hết những tảng đá đang cản đường Ngộ Không

Sau đó cô ấy vung vào con rồng

*Bump

Cú vung rất mạnh, khiến con rồng hộc máu bay rất xa và tông vào rất nhiều hang động và làm tan nát hết đường đi

"Có vẻ gọi ngươi là rắn thì hơi đề cao ngươi quá rồi, ngươi đáng ra phải là giun biển mới đúng!" Ngộ Không sỉ nhục con rồng trong khi đang tiến tới nó

Con rồng chưa bao giờ cảm thấy bị xúc phạm như này, bị con khỉ bố láo bố toét sỉ nhục hắn, lại còn bị đánh bại 1 cách đau đớn

Sự tức giận đã khiến nó mất hết lý trí, bắt đầu tăng sức mạnh lên tầm cao mới

Và năng lượng tím cũng bắt đầu tỏa ra mạnh mẽ

Ngộ Không cảm thấy có gì đó không ổn, liền kiểm tra con rồng đang có đôi mắt đỏ máu này

'Tầng 5... không, tầng 6?' Ngộ Không nheo mắt nhìn vào con rồng rồi sau đó phì cười

"Kikihahahaha!! Tầng 6 hay tầng bao nhiêu đi nữa thì giun vẫn là giun! VÌ TA LÀ MẠNH NHẤT" Ngộ Không nở ra nụ cười như 1 con thú, giơ tay phải lên

Năng lượng dần dần tích tụ ngay trên bàn tay phải rồi tạo ra 1 quả cầu nhìn như mặt trời

Nó dần dần to lên và độ nóng của nó thật sự khủng khiếp

"Chết đi" Ngộ Không nói với tôn giọng đầy lạnh lùng, đôi mắt sáng lên đầy ác độc và kiêu ngạo

Con rồng cũng không nhường bộ,nó bắt đầu hấp thụ năng lượng xung quanh với tốc độ rất nhanh, tỏa ra luồng gió lạnh đầy chết chóc

Năng lượng tích tụ vào miệng nó, và tỏa ra thứ ánh sáng đầy mê hoặc

Nước đã bay hơi hết, khu vực xung quanh đã trở nên khô cằn

Con rồng bắn ra năng lượng xanh trắng đầy tinh khiết, bắn thẳng vào Ngộ Không

Nhưng...

Ngộ Không thả quả cầu, nó hấp thụ hết đòn tấn công của rồng và trở nên to hơn trước

Nhìn thấy quả cầu càng ngày càng tiến gần, bản năng của nó đã khiến nó bay lên trời

"Đừng nghĩ tới việc trốn thoát, rác rưởi" Ngộ Không sử dụng gậy, đánh vào quả cầu lửa khiến nó bay tới gần hơn rồng

Và có vẻ như con rồng có làm gì đi chăng nữa thì cũng không trốn thoát được

*BÙMMMM

Tiếng vang to lớn khiến cho động vật cách xa trận chiến khoảng 10 km vẫn nghe thấy được

Lúc này, Ngộ Không đáp xuống và tiến gần vào con rồng bị cháy cực kì khét

Con rồng đang hấp hối, nó gần như không thể thở

"Còn lời trăn chối nào không? Ta mong là có" Ngộ Không chĩa vũ khí vào con rồng, nói với nụ cười ác độc

Con rồng nhìn vào Ngộ Không với ánh mắt đầy hận thù

"Vậy thôi à? Tch, sao cũng được dù gì ta vẫn tận hưởng đuọce cuộc chiến này" Ngộ Không giơ gậy lên, chuẩn bị giết chết con rồng

"ĐỢI ĐÃ!!" 1 giọng nói quen thuộc lọt vào tai Ngộ Không, khiến cuộc tấn công dừng lại ngay gần đầu của con rồng

Quay qua nhìn, Ngộ Không thấy Đường Tăng đang chảy mồ hôi và đầy mệt nhọc với năng lượng khá lớn đang tỏa ra ngay tay trái

'... năng lượng đó thật nguy hiểm' bản năng của cô mách bảo, khiến cô đi lùi vài bước

"Ngộ Không! Đừng giết nó!"

"Hả? Tại sao?" Ngộ Không bối rối nhìn Đường Tăng

"Cứ nghe tôi đi!" Ánh mắt của Đường Tăng kiên quyết nhìn cô

"Nếu ta nói không thì sao? Ta đã nói với ngươi rồi, giết hoặc bị giết nên đừng cản đường ta"

"Ngộ Không, cô chưa bao giờ nói sai, nhưng không có nghĩa là luôn luôn đúng"

"Hả, ý ngươi là sao?" Ngộ Không bối rối hỏi

"Nếu như thế giới này giống như những gì cô nói, Giết hoặc bị giết vậy thì lòng trắc ẩn nó cũng chẳng tồn tại ngay từ đầu rồi"

"Và... tôi cũng sẽ không giải thoát cô nếu tôi chưa chắc về sự tồn tại của cô có chắc chắn sẽ cứu tôi khỏi cái chết không"

"..." Ngộ Không nhìn vào ánh mắt kiên định của anh rồi thở dài

"Làm gì thì làm" Ngộ Không biến gậy như ý nhỏ lại rồi nhét vào tai

Sau đó Đường Tăng nhìn vào con rồng và tiến gần nó

Con rồng trừng mắt nhìn Đường Tăng nhưng hắn ta không nao núng mà thậm chí tới gần hơn

Thấy vậy, con rồng tỏa ra năng lượng chút ít để tạo ra áp lực khiến cho Đường Tăng dừng bước, nhưng Đường Tăng vẫn không dừng

'Ồ? Chịu được áp lực tầng 6 mà không xỉu thì hơi lạ đấy, nhất là người đang ở tầng 1'

Con rồng bắt đầu bối rối nhìn Đường Tăng, không biết con người này đang toan tính điều gì

Tiếng bước chân dừng lại ,Đường Tăng đứng trước mặt con rồng, cả 2 nhìn nhau

'Gì đây? Sao 2 người nhìn nhau chăm chú thế??'

Đường Tăng sau đó cũng tỏa ra năng lượng nhỏ, nhưng năng lượng này vì lý do nào đó lại rất nhẹ nhàng?

Lúc này mặt Đường Tăng đầy lòng thương, không hề đạo đức giả, khiến Ngộ Không ngạc nhiên

Đến con rồng cũng rung rẫy, nhìn Đượng Tăng đầy bối rối

Đường Tăng giơ tay trái lên và...

Xoa đầu con rồng

Ánh sáng vàng tỏa ra khắp cơ thể con rồng, cho nó sự ấm áp mà nó chưa từng trải qua trước đây

Và lòng thương của con người đang xoa đầu nó

Ánh sáng làm chói mắt Ngộ Không khiến cô phải che tay lại

Và khi ánh sáng hết đi, những gì còn lại khiến Ngộ Không há hóc mồm

Không còn con rồng bị bỏng năng và hấp hối nữa, những gì hiện tại chỉ là 1 cô bé tóc trắng dài và 2 chiếc sừng nhìn như pha lê

'... chuyện quái gì đang xảy ra vậy?' Ngộ Không tự hỏi