Tôi cười ầm lên: "Bảo chủ của mày tới đây, tao sẽ nói cho hắn biết đồng hồ đang ở đâu!"
Dù bây giờ không nhìn thấy sắc mặt của Mao Khả Ngọc, nhưng tôi biết chắc hắn đã bị mình làm cho tức điên. Thằng khốn này luôn tự đề cao mình, hắn có thể gia nhập tập đoàn Thái Long thì chứng tỏ cũng có bản lĩnh riêng, giờ lại bị tôi chế nhạo như vậy, chắc cũng sắp tức đến nổ phổi rồi!
Nếu tôi lại nói cho hắn biết thật ra ông tổ của hắn chính là chú họ tôi, hắn phải gọi tôi là ông trẻ, thì không biết hắn có thể nổ tung luôn không nhỉ! Nếu không phải sợ lộ thân phận của chú họ thì tôi thật sự muốn nhìn thấy vẻ mặt của hắn sau khi biết điều này.
Trong lúc tôi đang sung sướng định thò đầu ra nhìn thử sắc mặt của Mao Khả Ngọc, hắn đột nhiên bắn về phía tôi mấy phát, may mà tôi phản ứng nhanh nên những phát đạn này đều dính vào tảng đá, làm bụi đá văng tung tóe.
Support your favorite authors and translators in webnovel.com