Tôi biết chú họ rất tôn trọng suy nghĩ của mình, bèn gật đầu với chú và nói: "Trang Hà đúng là không phải Hồ tiên bình thường, cháu sẽ suy nghĩ chuyện này thật cẩn thận, dù gì lúc trước anh ta cũng đã cứu cháu nhiều lần."
Tôi đột nhiên nhớ tới một chuyện, tôi kéo cổ áo mình ra cho chú nhìn: "Thứ này là do Hắc Bạch Vô Thường in dấu lên cho cháu, trong một lần tình cờ cháu có quen biết với họ, họ đang bảo cháu tìm kiếm một nhân ma trên dương thế?"
Chú họ thản nhiên: "Người bọn họ tìm chính là chú."
Tôi thấy chú ấy đã thành thật với mình như vậy, mình cũng không cần thiết che giấu nữa, thế là tôi nói với chú ấy rằng: "Cho dù như thế nào đi chăng nữa, cũng chẳng cần biết chú là ai, cháu không hy vọng chú bị họ bắt đi… Vì thế sau này tự chú phải cẩn thận nhiều hơn đấy."
Chú ấy gật đầu: "Yên tâm đi, chú sống nhiều năm như vậy đâu phải để uổng phí, chú có cách đối phó với họ…"
Support your favorite authors and translators in webnovel.com