Yêu thầm đàn anh của mình xuyên suốt thời gian học cấp 3Thay đổi bản thân vì muốn anh chú ý, chọn trường giống anh vì mong có thời gian bên anh hơn ....
Sẽ ra sao nếu hai mặt trăng của trường đều theo đuổin nhau ?
Thể loại: cực kỳ cao H (tầm 90% là H), nam tính cường thụ, đa công, điều giáo, , biến đổi cơ thể từ nam => song tính nhân. Cảnh báo - Xem trước khi đọc: Đây là truyện mình tự viết vì sở thích cá nhân. nội dung bao gồm Nam x Nam, cao H, có tính chất non-con - cưỡng hiếp, NP - không có couple chính cho đến mấy chương cuối. Nếu các bạn không thích những điều trên thì cứ click back, đừng đọc. Mình biết đây là internet nên mọi người cư xử văn minh hòa nhã nhé. Những bạn còn lại, xin hãy tận hưởng truyện mới nhất của mình. Cam ơn mọi người nhé.
Mốc thời gian là khoảng vào Triều Nguyễn . Nhân vật sẽ được thay tên cho phù hợp bối cảnh , còn lại sẽ không có gì thay đổi đáng kể . Đây là fic thuần việt nhất có thể tôi mang lại , hy vọng bạn thư giãn khi đọc nó . !Lưu ý ! Đây là chuyện đam mỹ , hãy cân nhắc .
"Sư tôn, người mau tỉnh lại đi!!" Minh Tâm vừa gào thét vừa lung lay người hắn ôm trong lòng, "Ta biết lỗi rồi, người mau tỉnh lại đi!!" Những giọt nước mắt rơi xuống má y, những người xung quanh cũng đau lòng lên, Minh Tâm gào thét,"Sư tôn... sư tôn!!!"
Type "Tao ghét gay" Tôi liên tục nói điều này với mọi người xung quanh, từ lúc tôi chỉ là thằng nhóc học cấp 2 cho đến tận bây giờ - khi tôi đã bước chân vào đại học. Gay là thứ duy nhất tôi ghét. Cực kì ghét!!! Tôi không hiểu nổi tại sao, những "người đó" cứ luôn tới tiếp cận tôi. Kể cả hiện tại, khi tôi đã bước qua nửa cái tuổi 18 rồi, nhưng tôi vẫn không thể tránh xa được bọn họ. Mẹ nó! Thậm chí ngay lúc này, ngay lúc chúng ta đang nói về nó, tôi vẫn bị tụi đó chọc giận đây. Có chuyện quỷ quái gì với đầu óc tụi nó vậy? Mấy người có bị gì không hả? Họ luôn thích sờ mó cánh tay của tôi... Mấy người không thể để cho tay của tôi được yên à? Tôi nên ngừng nói xấu tụi đó nếu không tôi sẽ bị coi là một chàng trai có trái tim hẹp hòi mất. Nhưng má nó! Tôi thật sự ghét bọn gay. Dĩ nhiên, tất cả bạn bè là gay của tôi đều biết rõ về điều này nên họ chẳng bao giờ tới gần tôi cả, hoặc tốt hơn hết là cứ giấu luôn giới tính của họ đi với tôi nếu không muốn bị tôi sút một phát bay xa. Tôi biết làm sao được đây? Chỉ đơn giản là tôi ghét thôi. Bây giờ tôi vào đại học rồi. Tôi đã năn nỉ bố tôi cho tôi tự thuê một căn hộ để tiện cho việc học. Cuộc sống của tôi sẽ tuyệt vời biết bao nếu tôi có thể tự mình chọn bạn cùng phòng. Và tôi còn có thể rủ rê vài cô gái về ngủ lại bất kì lúc nào tôi muốn. Mèng ơi! Đây chính là thiên đường rồi còn gì. Nhưng bố tôi đã nhanh chóng dập tắt mộng đẹp của tôi. Ông nói: "Con đúng là đứa công tử bột! Con nên vào sống trong kí túc xá của trường để học được cách sinh hoạt với mọi người xung quanh và làm quen được nhiều bạn mới đi. Không nên chỉ chơi với bạn bè cùng chuyên ngành. Phải kết giao... con hiểu không? Kết giao đó? Nếu như con có thể vượt qua năm nhất của mình ở kí túc xá, thì chúng ta có thể bàn bạc lại về vấn đề này vào năm sau." Đấy, buồn rầu quá mà. Bố yêu cầu tôi phải dọn vào sống trong kí túc xá ít nhất một năm. Vậy được thôi! Tôi sẽ nghe lời ông, tôi có thể xin ông cho dọn ra ngoài vào năm sau. Thế nhưng... Bạn cùng phòng của tôi sẽ là ai đây? Và hóa ra...