Cố Niệm Chi đứng dậy, đau khổ nói với Hoắc Thiệu Hằng, "Hoắc thiếu, em sang bên kia viết kiểm điểm đã ạ."
Hoắc Thiệu Hằng không biết nói gì cho phải, đành phải phất phất tay, để cô qua đó.
Cố Niệm Chi ôm ba lô của mình đi, nhưng rất nhanh đã lại quay đầu nói với Hà Chi Sơ, "Giáo sư Hà, laptop của em còn để ở phòng ký túc xá, em viết thế nào bây giờ?"
"Không có máy tính thì không biết viết tay sao? Em viết tay đi, trong phòng làm việc đó có giấy bút đầy đủ cả đấy." Hà Chi Sơ lạnh mặt nói với cô, nhưng vẫn đi theo vào trong phòng làm việc nhỏ, lấy bút và một xấp giấy màu lam nhạt từ trên bàn làm việc ra, để trước mặt cô rồi nói, "Ngồi xuống, viết cho tử tế vào."
Cố Niệm Chi không còn cách nào, hai bàn tay vần vò vào nhau, nhỏ giọng nói, "Chữ của em không đẹp lắm, mong Giáo sư Hà thông cảm cho."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者