Thấy Cố Niệm Chi cũng ở đây, Ôn Thủ Ức thoáng giật mình, lập tức hiểu ngay tại sao hôm nay Hà Chi Sơ lại "không muốn" đi họp.
Cô ta đè nén tâm trạng bất an trong lòng, bình tĩnh lắc đầu, giơ tay về phía Đậu Ái Ngôn: "Em chờ một chút, chị có chút việc."
Đậu Ái Ngôn và hai người bạn tò mò dừng bước, nhìn Ôn Thủ Ức đi về phía Cố Niệm Chi.
"Niệm Chi? Cô đến tìm giáo sư Hà à?"
Ôn Thủ Ức đi đến trước mặt Cố Niệm Chi, mỉm cười hỏi, thái độ cực kì thân thiết.
Cố Niệm Chi im lặng quay lại nhìn Ôn Thủ Ức rồi cũng cười theo: "Chào trợ giảng Ôn, đúng vậy, tôi đến tìm giáo sư Hà."
Thật ra, đám Đậu Ái Ngôn đứng cách chỗ Cố Niệm Chi không xa, đủ để nghe thấy tiếng cô nói.
Chính tai nghe thấy Cố Niệm Chi nói tới tìm giáo sư Hà, trong đầu Đậu Ái Ngôn nổ bùm một tiếng, không nghe thấy gì nữa, chỉ cảm thấy một câu này thôi đã dấy lên tất cả những thù cũ thù mới của cô ta đối với Cố Niệm Chi cũng như người giám hộ của cô là Thiếu tướng Hoắc.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者