Hà Chi Sơ dừng lại, đôi mắt ướt hoa đào của anh sáng lấp lánh: "Cố Niệm Chi, hôm nay em có cuộc họp kết hợp dùng bữa trưa đấy, em quên à?"
Cố Niệm Chi ngạc nhiên ngẩng đầu lên, "Em có cuộc họp kết hợp dùng bữa trưa á, sao em không biết ạ? Đâu có ai nói cho em biết?"
"Bây giờ em biết rồi đấy, tôi thông báo cho em ngay tại chỗ, không được à?" Giọng nói của Hà Chi Sơ còn lạnh lùng hơn cả thái độ của anh ta, "Có thời gian thì suy nghĩ cho công việc chuyên môn của mình đi, đừng có suốt ngày nghĩ đến việc mua đồ ăn sáng cho người khác, em là gì của cậu ta? Vợ của cậu ta ở trong nước mà biết thì có phải em mang tiếng xấu không? Em cũng có phải là nhân viên chuyên đảm nhiệm chân chạy vặt đâu."
Cố Niệm Chi khẽ mím môi, dĩ nhiên cô không phải là người chuyên làm chân chạy vặt cho người khác, nhưng khi nghe Hà Chi Sơ nhắc đến vợ của anh Hoàng, cô cũng không thể không thận trọng được.
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者