webnovel

Chương 2: GÓI QUÀ TÂN THỦ

Lâm Vũ mặc dù đã cố gắng suy nghĩ nhưng vẫn không tìm được giải pháp thoát khỏi tình cảnh này, thân thể trọng thương, thân phận thấp hèn.

Vì thế khi nghe được âm thanh của hệ thống vang lên chẳng khác nào buồn ngủ gặp chiếu manh, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, hắn kích động cũng dễ hiểu.

"KENG, nhận chủ thành công, chúc mừng Lâm Vũ trở thành chủ nhân của Đế Thần Hệ Thống. "

Âm thanh máy móc vang lên trong đầu, không suy nghĩ quá nhiều Lâm Vũ bắt đầu mở miệng:

"Ta muốn thoát khỏi tình cảnh hiện tại, có cách nào hay không ?".

Vừa dứt lời một thân ảnh xuất hiện lơ lửng bên cạnh hắn.

Thân ảnh xuất hiện trực tiếp trong tâm trí của hắn một cách kỳ diệu. Đó là một tiểu loli nhỏ nhắn, kích cỡ chỉ lớn hơn bàn tay một chút, mái tóc đen dài bóng mượt, mắt to lấp lánh, mi cong, mũi quỳnh, môi đỏ hồng chúm chím, làn da trắng như tuyết mùa đông, một thân áo dài bạch kim cao quý, vô cùng dễ thương.

"Chào chủ nhân, ta là đại diện cho Đế Thần Hệ Thống, sẽ phụ trách nhiệm vụ phụ tá cho người".

Tiểu loli nhỏ nhắn mở miệng nói để lộ hàng răng trắng đều như bắp, lời nói truyền trực tiếp vào đầu Lâm Vũ, ngọt ngào trong trẻo, êm tai vô cùng,

làm cho vết thương của Lâm Vũ phần nào trở nên tốt hơn chút ít.

"Ngươi là khí linh của hệ thống đúng không?" Lâm Vũ nghĩ nghĩ, kiếp trước hắn cũng đọc nhiều tác phẩm tiên hiệp, biết một số pháp uy năng có khí linh phụ trợ.

"Cũng có thể xem là vậy" Tiểu loli như biết được suy nghĩ của hắn nhưng chỉ đáp lại qua loa. Hắn không cảm thấy khó chịu, nghĩ có lẽ mình hiện tại chưa đủ quyền hạn để biết thêm thông tin.

"Ngươi tên là gì? Dù sao có tên cũng tiện giao lưu hơn đúng chứ?" Hắn tiếp tục hỏi.

"Mời chủ nhân ban tên cho" Tiểu loli nãi thanh nãi khí nói, hai mắt to tròn tỏa sáng, hiển nhiên rất mong chờ được đặt tên.

Lâm Vũ suy nghĩ một hồi, chợt nhìn thấy ánh trăng mờ ảo chiếu vào thân ảnh nhỏ nhắn ấy, hắn từ tốn mở miệng nói: "Gọi ngươi là Nguyệt Nhi đi, còn nữa gọi ta công tử là được, gọi chủ nhân nghe không quen".

Hắn cả kiếp trước sống một đời bình dị, việc có một tiểu nha đầu gọi là chủ nhân khiến hắn cảm thấy kì lạ.

"Đa tạ công tử ban tên, hihi" Nguyệt Nhi nhoẻn miệng cười vô cùng đáng yêu, cô dường như rất thích cái tên mới này.

"Vậy làm sao để thoát khỏi tình cảnh khốn cùng này? Đế Thần Hệ Thống vận hành như thế nào?" Lâm Vũ lập tức đi vào vấn đề chính.

Tình cảnh hiện tại của hắn như đèn dầu trước gió, cử động cơ thể đã khó khăn rồi chứ đừng nói đến báo thù. Nhận được hệ thống xem như ưu đãi của người xuyên không rồi, không tận dụng chính là ngu ngốc.

Nguyệt Nhi cũng nghiêm túc mở miệng giải thích cho hắn:

"Hệ Thống sẽ không từ thủ đoạn để giúp ký chủ trở thành Đế Thần, đương nhiên trong thế giới mạnh được yếu thua này, cách duy nhất là trở thành người mạnh nhất, thông qua việc hoàn thành các nhiệm vụ mà hệ thống giao cho để nhận được các phần thưởng nhất định. Tóm lại hệ thống sẽ tạo ra con đường cho ký chủ, về phần đi con đường như thế nào phải dựa vào chính bản thân công tử rồi".

"Đương nhiên hệ thống hiện tại đang ở cấp 1, quyền hạn còn hạn chế, công tử phải trở nên mạnh hơn để nâng cấp hệ thống,mở khóa được nhiều công năng hơn, từ đó rút ngắn con đường mà công tử phải đi".

Nguyệt Nhi liên tục giải thích.

"Như vậy là quá tốt rồi" Lâm Vũ hiểu được đạo lý phải tự thân vận động, không thể phụ thuộc quá nhiều vào hệ thống như các nhân vật trong tiểu thuyết mà hắn từng đọc ở kiếp trước.

"Keng, phát động nhiệm vụ chính tuyến: Bước Đầu của Đế Thần, phần thưởng chưa biết, trừng phạt thất bại: tử vong, hệ thống biến mất".

"Giải thích nhiệm vụ: Trong vòng trăm năm xưng bá Huyền Băng đại lục, khuất phục hai đại Cửu cấp thế lực, dùng Huyền Băng đại lục để làm bàn đạp đầu tiên trên con đường trở thành Đế Thần".

"Keng, phát động nhiệm vụ chi nhánh: Trùng Sinh Quật Khởi, phần thưởng một lần chỉ định triệu hoán Địa cấp, trừng phạt thất bại: bị yêu thú đuổi giết".

"Giải thích nhiệm vụ: Ký chủ đang bị kẹt trong một khu rừng đầy yêu thú, sống sót ra khỏi khu rừng, tìm cơ hội phát triển".

"Keng, hệ thống lần đầu thức tỉnh, tặng Gói Quà tân thủ 1 gói".

Liên tục các âm thanh máy móc vang lên. Sau khi nghe xong, Lâm Vũ chưa vội để ý đến nhiệm vụ, thứ thu hút hắn lúc này là Gói Quà tân thủ này, hắn có thể thoát khỏi đây hay không đều phụ vào gói quà trước mắt, dù sao hắn bây giờ cũng chỉ là một phàm nhân không có tu vi thì làm sao thoát khỏi đây.

"Công tử mau mở Gói Quà ra xem" hiển nhiên Nguyệt Nhi cũng vô cùng tò mò, dù sao nàng chỉ đại diện hệ thống để giao tiếp với Lâm Vũ, còn phần thưởng và nhiệm vụ đều do hệ thống đưa ra.

Lâm Vũ âm thầm đầu, trong đầu suy nghĩ:" Mở ra Gói Quà tân thủ".

"Keng, ký chủ xác định mở ra Gói Quà tân thủ" Âm thanh xác nhận vang lên của hệ thống.

"Đúng" Không do dự một giây, Lâm Vũ dùng suy nghĩ xác nhận.

"Keng, chúc mừng ký chủ mở ra Gói Quà tân thủ, thu được một lần ngẫu nhiên triệu hoán Cấm Kỵ cấp Công pháp, một lần ngẫu nhiên triệu hoán Địa cấp Pháp bảo, một lần ngẫu nhiên triệu hoán Huyền cấp Vũ kỹ, Liệu Thương đan 3 viên, Tiểu Na Di Phù 3 tấm".

"Keng, vật phẩm đã được đưa vào không gian của hệ thống".

"Vậy, vậy mà ngay cả Cấm Kỵ cấp bậc công pháp đều xuất hiện!!" Nguyệt Nhi hét lên thất thanh, đôi mắt mở to, môi nhỏ há hốc như không tin vào tai mình.

Lâm Vũ một mặt mộng bức, theo ký ức của cỗ thân thể này, Công pháp, Vũ kỹ và Pháp bảo của thế giới này được chia làm 5 cấp: Linh, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng. Trong đó, Linh vi tôn, Hoàng thấp nhất, Cấm kỵ cấp công pháp là cái quỷ gì.

"Cấm kỵ cấp công pháp lợi hại lắm sao" Lâm Vũ khó khăn nuốt một ngụm hỏi thăm Nguyệt Nhi.

"Sao có thể không lợi hại, Cấm kỵ công pháp là tồn tại tối thượng, cái gì mà Linh cấp, Thiên cấp trước mặt Cấm kỵ công pháp đều là rác rưởi công tử biết không?" Nguyệt Nhi kích động giải thích.

"Xem ra hệ thống quyết tâm rèn cho công tử vô hạn căn cơ, công tử nhất định phải cố gắng a, cố gắng rất nhiều, rất rất nhiều a".

Lâm Vũ một mặt khiếp sợ, hắn không ngờ hai chữ Cấm Kỵ lại khủng bố như vậy, sở dĩ Lâm gia có thể trở thành Bát cấp tu chân thế lực một phần là vì công pháp Nguyệt Hàn Băng Kinh

do tổ tiên truyền thừa qua bao thế hệ, là Thiên cấp công pháp chẳng những giúp rèn luyện căn cơ hoàn mỹ, ngoài ra uy lực cũng bá đạo mạnh mẽ vô cùng.

Có người từng chứng kiến gia chủ Lâm gia thi triển Vũ kỹ Hàn Băng Chưởng bên trong Nguyệt Hàn Băng Kinh, khiến cho mặt đất xung quanh trăm dặm đều bị đóng băng, những người xung quanh càng là bị hàn khí làm cho đóng băng tại chỗ.

Về phần Linh cấp công pháp, hắn chỉ nghe đồn rằng chỉ có Cửu cấp thế lực mới sở hữu nhưng đây cũng chỉ là truyền thuyết chưa được xác thực.

Lâm Vũ không ngờ lần mở gói quà này của mình lại triệu hoán ra công pháp cấp bậc Cấm Kỵ, Nguyệt Nhi không lý nào lại gạt hắn, vậy hiển nhiên loại công pháp này vô cùng khủng bố, hắn sẽ không bỏ qua cơ hội trùng tu này.

"Ngẫu nhiên sao? Vậy ta đạt được công pháp và pháp bảo một cách ngẫu nhiên sao" Lâm Vũ thắc mắc hỏi Nguyệt Nhi.

"Vâng, ví dụ như hiện tại công tử đang sở hữu một lần triệu hoán Địa Cấp pháp bảo, có thể công tử thích dùng Kiếm nhưng khi triệu hoán lại ra Đao chẳng hạn, ngoài ra pháp bảo cũng phân thành Sơ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm có thể triệu hoán ra đẳng cấp nào còn phải xem vận khí của công tử" Nguyệt Nhi giải thích.

Lâm Vũ gật đầu xem như đã hiểu, hắn mở miệng nói:

"Nhưng trước tiên phải chữa lành thân thể đầy thương tích này đã".

Lâm Vũ động ý niệm, viên Liệu Thương Đan đã xuất hiện trong bàn tay, Lâm Vũ cưỡng ép thân thể đầy đau nhức bỏ đan dược vào miệng nuốt xuống, hắn cảm thấy một luồng linh khí tràn vào khắp cơ thể, vô số vết thương trong ngoài dần khép lại.

Linh khí là nguồn tài nguyên tu luyện căn bản nhất trong thiên địa, tu chân giả dựa vào hấp thu linh khí để tu luyện.

Lúc này mới thấy Lâm Vũ sở hữu diện mạo anh tuấn vô cùng, đôi mày kiếm, sống mũi cao thẳng, môi hơi nhếch lên có vẻ bất cần. Hoàn toàn là một đại công tử anh tuấn nhưng không yếu ớt mà mang lại cảm giác khỏe khoắn.

"Đan dược thật thần kỳ" Lâm Vũ đứng lên, toàn thân thoải mái vô cùng, những vết thương trên người như chưa từng tồn tại.

Ý niệm vừa động, một tấm phù chú xuất hiện trên tay hắn, cùng lúc thông tin về tấm phù chú lập tức hiện lên trong đầu.

Tiểu Na Di Phù: truyền tống người dùng tới một nơi ngẫu nhiên với khoảng cách ngẫu nhiên, có thể trăm dặm cũng có thể chỉ ngàn dặm, chỉ sử dụng một lần.

"Đúng là thích hợp vào trong hoàn cảnh này" Lâm Vũ hài lòng mỉm cười, hệ thống còn khá hiểu rõ hắn, giúp hắn thoát khỏi cái động tối tăm này.

Lâm Vũ hít sâu một hơi, tay bóp nát tấm phù chú, mang theo vô tận chờ mong vào tương lai, thân ảnh biến mất khỏi hang động.