Đối với Lâm Thịnh, quyền thế chỉ là phù du, sắc đẹp chỉ là gió thoảng, của cải và báu vật lại càng dễ đạt được như trở bàn tay. Một lời nói của cậu có thể định ra vạn pháp, một ý nghĩ của cậu có thể đảo ngược thời gian. Trong mắt cậu, cả vũ trụ như là sa bàn trên đầu gối, mọi sự vật, con người trên sa bàn đều có thể chuyển động theo ý cậu.
Tựa như Bùi Ngọc Viện vậy. Dù cho cô đã chết, nhưng nếu cậu muốn thì cậu có thể đảo ngược thời gian, để mọi thứ tái hiện và cho người chết sống lại bất cứ lúc nào.
Thế nhưng điều này chẳng có nghĩa lý gì cả.
Giống như một trò chơi đã sớm qua bàn, bên trong vũ trụ này đã chẳng còn gì ý nghĩa với Lâm Thịnh nữa.
"Đáng tiếc, mình có thể tùy ý đảo ngược, tăng tốc và sửa chữa pháp tắc trong vũ trụ nhưng lại không thể làm trái với pháp tắc Sinh Diệt ngoài vũ trụ."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者