Cô thật sự hối hận tại sao mình không theo sát bọn trẻ trong nhà vệ sinh....
Tại sao lại không có kiên nhẫn như thế, vì sao lúc ấy còn gọi điện thoại với công ty?
Nếu như cô cảnh giác hơn một chút thì tốt rồi... cũng không đến mức các con bị bắt đi mà mình còn không biết, ngây ngốc đứng ở cửa.
Bên này Tần Sở cũng đang rất sốt ruột gọi điện cho Cao Nhiên.
"Tổng giám đốc Tần... Đi du lịch về rồi hả?" Nhận được điện thoại của Tần Sở, Cao Nhiên rất vui vẻ, còn trêu chọc vài câu.
"Nghe tôi nói, bây giờ cậu hãy lập tức điều tra giúp tôi camera giám sát giao thông của toàn thành phố đi... Tôi muốn tìm một chiếc xe tải nhân bản màu bạc, biển số xe là: A65288, chạy đi từ hướng sân bay, còn nữa... Cậu hãy lập tức hạ lệnh phong tỏa toàn thành phố đi, không thể để cho chiếc xe này chạy ra ngoài được."
"Người anh em, có chuyện gì vậy? Cậu đây là..." Gương mặt Cao Nhiên khó hiểu.
"Các con gái tôi bị bắt cóc rồi."
在webnovel.com支援您喜歡的作者與譯者